Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 30: Thất Bại

Tô Khuynh Hoạ chỉ cười cười không nói lời nào, nhìn cái gia đình này chó cắn chó, giúp nhau dệt chuyện

Lại qua ba ngày, mặt Tô Khuynh Hoạ không chỉ không bị huỷ dung nhan, ngược lại càng xinh đẹp duyên dáng.

Chương thị ngồi trong phòng có chút không kiên nhẫn được nữa, đi tới đi lui, “Sao đến giờ còn chưa có tác dụng?”

Thấy Chương thị lo lắng như thế, tỳ nữ bên cạnh bà ta cũng khó hiểu: “Có phải là để quá ít không?”

“Không thể nào, ta đã cho phân lượng lớn nhất vào, để thuốc và kim châm cũng không cứu được nó.” Chương thị ánh mắt hung ác nói.

“Nói như vậy, có lẽ phải thấy hiệu quả từ sớm rồi chứ.” Tỳ nữ cẩn thận nói.

“Chẳng lẽ là bị Tô Khuynh Hoạ phát hiện? Nàng căn bản không có dùng thuỷ phấn yên chi kia?” Chương thị nói xong, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, Tô Khuynh Hoạ thông minh như vậy ư?

Mà mấy ngày nay Tô Khuynh Thành vẫn còn thống khổ dùng dược liệu, mỗi lần uống thuốc đều khiến nàng cảm giác sống không bằng chết. Không chỉ như thế, nàng mỗi ngày còn phải bôi lên mặt một tầng dày đặc thuốc mỡ màu xanh lá, xấu muốn chết.

Mấy ngày nay, nàng ở trong phòng cũng nghe nói, Chương thị đưa cho Tô Khuynh Hoạ một ít son phấn. Mà sau khi Tô Khuynh Hoạ dùng son phấn Chương thị đưa, càng ngày càng xinh đẹp, mỹ mạo trực bức Tô Khuynh Thành.

Tô Khuynh Thành nghĩ đến, trong tâm thầm lo lắng, vị trí thiên hạ đệ nhất mỹ nhân này chỉ sợ muốn đổi chủ rồi.

Nghĩ đến mấy ngày xảy ra chuyện này, Tô Khuynh Thành lại nổi giận trong lòng, bức tức đập phá đồ đạc.

“Mẫu thân không phải đã nói muốn thay ta báo thù ư? Vì sao đối tốt với Tô Khuynh Hoạ như vậy?”

Chẳng lẽ mẫu thân thấy Thái Tử điện hạ không ưa thích nàng, đã mất đi giá trị lợi dụng nên từ bỏ nàng sao?

“Tiểu thư, làm sao bây giờ? Mọi người trong phủ nói Tô Khuynh Hoạ mới đúng là đệ nhất mỹ nhân kinh thành, còn nói……”

Thị nữ không dám mở miệng nói nữa, Tô Khuynh Thành tức giận trừng mắt nhìn tỳ nữ, mắng to: “Nói!”

Tỳ nữ bối rối quỳ xuống: “Bọn họ nói…… Tiểu thư bị huỷ khuôn mặt, không bao giờ là đệ nhất mỹ nhân nữa.” Tỳ nữ nói xong liền khóc lên, nàng sợ Tô Khuynh Thành nổi cơn thịnh nộ sẽ trút giận lên nàng.

Tô Khuynh Thành căm phẫn: “Mẫu thân không giúp ta đối phó Tô Khuynh Hoạ, thì tự ta sẽ ra tay.”

Bên trong Lan Đinh Viện.

Tô Khuynh Hoạ ngồi trước bàn, kỹ càng nghĩ đến chuyện xảy ra mấy ngày nay. Trong phủ đang lan truyền lời đồn đại nhảm nhí. Tô Khuynh Hoạ cũng biết rõ, đây rõ ràng là có người ác ý châm ngòi quan hệ của nàng và Tô Khuynh Thành.

Làm cho hai nàng trở thành đối thủ một mất một còn, cuối cùng ngồi một chỗ ngư ông đắc lợi.

Mà người này rốt cuộc là ai? Tám chín phần chính là Thất di nương không an phận kia. Từ trước đến nay Thất di nương cùng Chương thị không hoà hợp, nhất định là muốn dùng mình đả kích Chương thị và Tô Khuynh Thành. Mình sao lại không lợi dụng Thất di nương này để đối phó Chương thị và Tô Khuynh Thành chứ.

Nghĩ đến đây, Tô Khuynh Hoạ hài lòng cười rộ lên, trong mắt lóe tinh quang như đang mưu tính điều gì.

Lúc này, Thanh Thanh bưng đồ ăn vào, “Tiểu thư nghĩ gì thế, ăn cơm đi.”

Thanh Thanh nhìn cơm thừa canh cặn keo kiệt trên bàn, nhịn không được thương tâm lắc đầu. Tô Khuynh Hoạ nhìn ánh mắt của nàng, biết rõ nàng lại đang thương cảm mình rồi.

“Muội không cần lo lắng cho tỷ, tỷ đều ăn những thứ này mà lớn, chẳng phải vẫn sống tốt như thường đấy sao.”

“Đúng vậy, tiểu thư, tỷ không chỉ hết sức khỏe mạnh, còn vô cùng xinh đẹp nữa.” Thanh Thanh nói từ tận đáy lòng.

Tô Khuynh Hoạ khẽ cười, chợt nhớ tới lời đồn đại mấy ngày nay.

“Vậy muội thấy tỷ so với Tô Khuynh Thành thế nào?” Nàng nhìn Thanh Thanh, trêu ghẹo nói. Tô Khuynh Hoạ cũng không muốn cùng Tô Khuynh Thành so dung mạo, chỉ muốn trêu chọc Thanh Thanh thôi.

Có thể Thanh Thanh nhát gan, muốn nói Tô Khuynh Hoạ đẹp hơn, rồi lại không dám nói xấu Tô Khuynh Thành. Thấy dáng vẻ sợ hãi của Thanh Thanh, Tô Khuynh Hoạ lần nữa không biết nên khóc hay nên cười.

Nàng khoác tay áo bất đắc dĩ nói: “Tỷ cùng nha đầu muội nói những thứ này muội cũng không hiểu, ăn cơm đi.”

Tô Khuynh Hoạ như thường ngày, xới một ít cơm, lại gắp cải trắng lên. Đang muốn để vào trong miệng, nàng lại chần chờ một chút rồi thả lại vào trong chén.

“Tiểu thư, tỷ làm sao vậy? Là rau không hợp khẩu vị sao?” Thanh Thanh lo lắng hỏi, rau này thực sự quá keo kiệt, nàng cũng có chút không ăn được.

Tô Khuynh Hoạ lắc đầu, nhìn hai bàn thức ăn này, phát hiện màu sắc có chút không đúng. Khi nàng sắp để vào trong miệng, mũi nhạy bén ngửi được một tia mùi vị khác thường.

Bàn thức ăn này nhất định có vấn đề! Nhưng lần này lại là ai? Thất di nương, Chương thị hay là Tô Khuynh Thành?