Bên trong Kinh Hồng Viện.
“Sao rồi? Chuyện đó làm thế nào rồi?” Tô Khuynh Thành nói với tỳ nữ.
Tỳ nữ hướng Tô Khuynh Thành nói: “Tiểu thư, chuyện này đã làm xong, người yên tâm đi.” Tỳ nữ nói xong, nghĩ đến chuyện vừa hạ dược vào trong thức ăn của Tô Khuynh Hoạ, còn có chút hoảng hốt.
Tô Khuynh Thành nghe xong, mở hộp gấm ra, lấy ra một vòng tay bạch ngọc thưởng cho tỳ nữ này.
Tỳ nữ đội ơn sau đó rời đi, Tô Khuynh Thành khoé miệng câu dẫn đắc ý, vui vẻ muốn chết.
Nàng thật hy vọng thời gian qua nhanh, để cho Tô Khuynh Hoạ này bị huỷ dung nhan đi, một khắc nàng cũng đợi không nổi.
“Tô Khuynh Hoạ, ngươi cứ đợi đấy, ta xem ngươi còn có thể đắc ý bao lâu.”
Nói xong, Tô Khuynh Thành liền yên tâm thoải mái uống trà.
Bên trong Lan Đinh Viện.
Tô Khuynh Hoạ để Thanh Thanh đến phòng bếp bắt một con chuột đến, hơn nữa còn không cho bất kỳ kẻ nào phát hiện.
Thanh Thanh cũng không biết Tô Khuynh Hoạ muốn làm gì, nhưng vẫn theo lời phân phó mà đi làm.
Tô Khuynh Hoạ khoé miệng cười u ám, đem hai bàn thức ăn đặt trong l*иg chuột.
Thanh Thanh ngạc nhiên nói: “Tiểu thư, tỷ làm gì thế, đây là cơm trưa của tỷ cơ mà.”
Tuy rau này có chút giản dị nhưng nếu như đút cho chuột ăn, tiểu thư không phải sẽ nhịn đói ư?
Tô Khuynh Hoạ khẽ cười: “Nha đầu ngốc, muội lại nhìn kỹ đi.”
Thanh Thanh ngờ vực nhìn lại, phát hiện con chuột ăn hết không lâu liền sùi bọt mép ngã lăn ra đất mà chết. Thay đổi đột ngột thế này, doạ Thanh Thanh sợ đến mức ngã ra đất, che miệng lại.
“Cái này cái này cái này, trong thức ăn này có độc, cái kia vừa rồi, trời ạ.” Thanh Thanh sợ tới nỗi nói năng lộn xộn.
Nếu như vừa rồi Tô Khuynh Hoạ ăn hết chỗ rau này, không phải là đã bỏ mạng rồi ư? Thật quá nguy hiểm, rốt cuộc là ai muốn hại Tô Khuynh Hoạ?
Tô Khuynh Hoạ đứng dậy, đóng cửa sổ lại rồi mới lên tiếng: “Thuốc này làm cho người ăn, tuy không đến mức hạ độc chết, nhưng cũng làm tràng xuyên bụng nát.”
Thanh Thanh khϊếp sợ: “Trời ạ, có người muốn hại tiểu thư sao? Thật quá ghê tởm.”
“Ăn hết chỗ thuốc độc này có thể khiến người ta toàn thân thối rữa, nhưng người này lại cho liều lượng quá nhiều. Nếu như tỷ bất hạnh ăn hết, nhất định bị thương nặng, nếu không kịp cứu chữa, tỷ cũng sẽ chết chắc.” Tô Khuynh Hoạ nhàn nhạt nói, biểu hiện không giống như đang sợ hãi.
Thâm tâm nàng lại thầm ghi nhớ món nợ này, Tô Khuynh Hoạ nhất định tìm cơ hội để trả lại.