Lý Minh Hi chờ đợi nhàm chán, không khỏi lôi ra một quyển sổ nhỏ, bắt đầu viết viết vẽ vẽ, tự hỏi câu lệnh của mình.
“Anh, chủ quán đến kìa!”
Lý Vân phấn khích hô lên.
Quả nhiên, vừa đúng giờ 7 giờ, Giản Vân Lam đã cưỡi xe ba bánh xuất hiện giữa đám đông.
Những sinh viên khác đang đợi cũng phấn khích chào đón:
“Ông chủ, anh tới rồi!”
“Hôm qua tôi xếp hàng lâu ơi là lâu, kết quả đến lượt tôi thì đã bán hết rồi, về phòng tôi khóc cả đêm…”
“Hôm nay có hai khẩu vị hoành thánh phải không? Tôi muốn mỗi loại một phần!”
Thấy đã có khách đang đợi mình, Giản Vân Lam cảm thấy rất cảm động.
Cậu mới mở quán một ngày mà đã có khách hàng quen rồi.
Giản Vân Lam dừng xe lại, đun nước dùng được ninh từ xương heo, bên cạnh đun thêm một nồi nước sôi để nấu hoành thánh.
Nồi sành đang nấu nước dùng xương heo, hương thơm đặc trưng thanh khiết của xương hầm phiêu ra bên ngoài, kèm theo chút mùi hương của hành, gừng, bát giác. Trong làn gió thu se lạnh, mùi hương khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Thơm quá đi!
Chỉ trong chốc lát, ngoại trừ bảy tám sinh viên đang chờ ở đây, còn có năm sáu người qua đường cũng bị mùi thơm hấp dẫn, tụ họp lại xếp hàng tại quán của cậu.
Giản Vân Lam nói:
“Hôm nay cũng có hạn chế một trăm phần, hoành thánh có hai loại khẩu vị.”
“Loại một là hoành thánh với nước lèo xương heo, loại hai là hoành thánh sa tế cay.”
“Từ hôm nay bắt đầu, mỗi người chỉ có thể mua hai phần, mong mọi người thông cảm.”
Hệ thống Trù Thần quy định, một ngày chỉ có thể bán một trăm phần. Nhìn thấy có khách hàng xếp hàng lâu mà lại ăn không được, Giản Vân Lam cảm thấy đau lòng muốn chết, vì vậy quyết định hôm nay sẽ bắt đầu hạn chế mua.
Như vậy, ít nhất sẽ có càng nhiều người được thưởng thức hơn.
—— Quả nhiên là hạn chế mua!
Trong lòng Lý Vân thầm nghĩ nguy hiểm thật, thật may là cô đã dẫn theo anh trai đến xếp hàng.
Dù sao anh trai của cô không có hứng thú với hoành thánh, anh mua cũng sẽ cho cô ăn thôi, như vậy thì một mình cô có thể ăn bốn phần!
Lý Vân không thể chờ nổi mà nói:
“Ông chủ, tôi lấy một nước dùng xương heo và một phần sa tế nha!”
“Được.”
Giản Vân Lam nhanh chóng vớt hai mươi cái hoành thánh thả vào nồi.
Đàm Đình Đình cũng muốn mỗi cái một phần.
Rất nhanh, đội ngũ xếp hàng liền tới Lý Minh Hi. Chung quanh tiếng nói ồn ào, rất nhiều người tò mò thảo luận về hoành thánh, chọn nước dùng xương heo hay sa tế… cái này khiến hắn cảm thấy có chút bực bội.
Còn không phải là hoành thánh thôi sao, có khoa trương như vậy à?