Sau khi vị diện 《Cố Chấp Độc Chiếm》 mở ra, nhiều người khiêu chiến tiến vào, có người vẫn luôn cố gắng tìm kiếm Ninh Mộng Liên, muốn cứu dì khỏi cái chết ngoài ý muốn ấy để chữa trị cốt truyện. Nhưng bởi vì 《Cố Chấp Độc Chiếm》 là bộ truyện máu chó, nội dung về Ninh Mộng Liên chỉ đề cập sơ sài qua dòng hồi ức của Ninh Sanh, vậy nên đến giờ vẫn chưa có ai thành công.
Những người khiêu chiến khác đã thử cách dán tờ thông báo tìm người, đi hết mấy khu vực dân cư quanh đó để hỏi kiếm từng nhà, thậm chí còn hỏi thăm công ty nơi dì làm, nhưng cũng đều thất bại.
Ai mà có ngờ, thời điểm cốt truyện mới bắt đầu, thì dì lại đi bán tương ớt ở chợ chứ!
Lại có ai mà nghĩ tới, người khiêu chiến đầu tiên may mắn gặp Ninh Mộng Liên, Giản Vân Lam thế mà, thật sự, chỉ nghĩ mua tương ớt nhà làm…
Cái này quả thật khiến những người khiêu chiến khác không chịu nổi mà!
Sau khi quay trở về biệt thự, thời gian còn sớm, Giản Vân Lam đi ngủ nướng một chút.
Đến chiều 3 giờ, thức dậy đi chuẩn bị nguyên liệu.
Hôm nay còn nhiều việc, vẫn là món hoành thánh nhân thịt heo. Giản Vân Lam tự mình băm nhân, khi cảm nhận được thịt băm đã nhuyễn đều, rắc gia vị, thêm lòng trắng trứng, vị càng tươi ngon.
Với nước dùng, hôm nay cậu dùng nước hầm xương heo. Xương ống rửa bằng nước lạnh liền bỏ vào nồi nấu sôi, chắt nước, sau đó đợi dầu nóng lại bỏ xương ống vào, chiên cho đến khi hơi có màu vàng kim, lại thêm nước ấm, bát giác, lá hương diệp, vỏ quế vào.
Tiếp tục nhỏ lửa nấu trong ba giờ, nước dùng lộ ra màu trắng đυ.c thơm phức, mùi hương từ đỉnh ấm sành bay ra ngoài.
Ngoài nước dùng, cậu còn dùng tương ớt mua được từ dì Ninh để chuẩn bị một phần thịt heo quấy sa tế. Thực khách có thể tự chọn món mình thích.
Tất cả chuẩn bị xong, 6 giờ rưỡi, Giản Vân Lam đúng giờ cưỡi xe ba bánh rời khỏi biệt thự.
......
Lý Minh Hi, Lý Vân và Đàm Đình Đình, vào lúc 6 giờ 50 đã đứng chờ ở cửa phía nam.
Ngoài bọn họ, còn có thưa thớt năm sáu sinh viên khác đứng chờ tại vị trí mà Giản Vân Lam đã bày quán ngày hôm qua.
Lý Vân và Đàm Đình Đình có vẻ rất hào hứng, luôn thì thào bàn tán điều gì đó:
“Hôm nay bồ mua mấy phần?”
“Cả hai khẩu vị đều mua ba phần, còn bồ?”
“Tớ nhất định sẽ mua mỗi loại năm phần, khà khà, hy vọng không bị hạn chế mua.”
Lý Minh Hi không thể hiểu họ nhiệt tình thế làm gì.
Dù sao, hôm nay hắn chỉ đi cùng Lý Vân, giúp Lý Vân mua hoành thánh xong là sẽ quay về phòng máy tính ngay.
Hắn chưa kịp viết câu lệnh đâu.
Nông dân cày code như bọn họ lúc nào cũng thế, chỉ cần code không chạy thì ăn gì đều nhạt nhẽo, cho dù đó có là sơn hào hải vị hay Mãn Hán toàn tịch, trong miệng hắn cũng là nhạt nhẻo vô vị.
Càng miễn bàn một cái quán ăn vặt ven đường chứ.
Do em gái Lý Vân là một đứa tham ăn, nên Lý Minh Hi cũng phải cùng em gái đi khắp thành phố đến tất cả các quán “món ngon nhất định phải ăn một lần”. Trước đó họ đã từng xếp hàng 3 tiếng đồng hồ tại một cái cửa hàng mở được trăm năm nào đó, cuối cùng ăn được một suất hoành thánh vị cũng bình thường, chất thịt hơi tươi chút chứ cũng không khác gì cơm hộp là mấy.
Hoành thánh? Còn ngon tới mức nào được chứ?