Bày biện lại quầy hàng xong, Nhạc Thanh Anh mới để ý thấy xung quanh có rất nhiều tán tu hóng hớt, có người còn không e dè gì mà lên tiếng.
"Xem dáng vẻ và bộ y phục màu đỏ thêu hình rồng phượng bằng chỉ vàng của thiếu niên này, hình như là đệ tử thân truyền của Huyền Minh Tông?"
"Chắc vậy nhỉ? Có thể ngự kiếm, tu vi ít nhất là kỳ Trúc Cơ trở lên, y phục màu đỏ thêu hình rồng phượng bằng chỉ vàng ngoại trừ đệ tử thân truyền của Huyền Minh Tông ra thì không còn ai khác."
Người bu lại hóng hớt ngày càng nhiều. Một ít tán tu còn chú ý đến những lá bùa mà Nhạc Thanh Anh đang bán.
Quần áo trên người Vũ Thần Hi quá bắt mắt, cho nên Nhạc Thanh Anh đang đứng ở vị trí bên cạnh cũng phần nào nhận ra được cậu là đệ tử thân truyền của Huyền Minh Tông.
Tán tu đều có một sự tín nhiệm nhất định với những thứ gắn mác đại tông môn cho nên chủ động tiến về phía trước, hỏi thăm tình hình của nàng: "Tiểu cô nương, muội bán bùa gì thế?"
"Bùa hộ mệnh, bùa thần tốc, bùa tụ linh, bùa truyền âm, bùa cách âm, bùa ẩn thân. Tất cả đều là hàng hạ phẩm nhưng chất lượng sử dụng rất tốt."
Những lá bùa do Nhạc Thanh Anh vẽ, mặc dù chỉ là những bùa chú cấp thấp đơn giản nhưng vẫn có tác dụng với tán tu bình thường.
Bọn họ không có tông môn che chở, bôn ba tứ phương, trong túi có nhiều bùa chú phòng hộ sẽ cảm thấy yên tâm hơn.
Bùa chú nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, chính hãng từ đại tông môn thường sẽ rất mắc. Một vài loại bùa chú bình dân lại dễ bị gian thương chế thành hàng giả bán kiếm tiền.
Nhạc Thanh Anh vô tình được hưởng soái ánh hào quang đại tông môn của Vũ Thần Hi nên chỉ vài phút, hàng phù chú của nàng đã được bán hết.
Điều này làm nàng càng kiên định với ý tưởng gia nhập Huyền Minh Tông.
"Cô nương muốn đi sao?"
Nhạc Thanh Anh cất linh thạch, bắt đầu thu dọn quầy hàng thì bất thình lình nghe Vũ Thần Hi hỏi câu trên. Nàng nhìn hắn tỏ vẻ khó hiểu: “Ta bán phù chú xong rồi, không đi thi thì ở lại đây làm gì?"
Vũ Thần Hi trợn mắt: "Cô nương không cần ta bồi thường gì nữa sao?"
Nhạc Thanh Anh khó hiểu nhẹ nhàng đáp lời: "Không phải công tử đã bồi thường một trăm viên linh thạch hạ phẩm cho ta rồi sao?"
Vũ Thần Hi ngây ngô thản nhiên đáp lời Nhạc Thanh Anh: "Nhưng không phải ta làm cô nương ngã đau sao? Ta còn tưởng cô nương muốn ta đền bù cái gì đó lớn một chút."
Nhạc Thanh Anh: "..."
Đâu ra một ngốc bạch ngọt như này thế? Hay là đệ tử thân truyền của Huyền Minh Tông đều là những ngốc bạch ngọt dễ thương đáng yêu?
Nàng nói như thế mà cũng có thể tin được?
Nhạc Thanh Anh đưa đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chàng thiếu niên anh tuấn điển trai trước mắt, nhẹ giọng cất tiếng hỏi: "Công tử, huynh tên là gì?"
Nếu là đệ tử thân truyền của chưởng môn Huyền Minh Tông thì chắc chắn sẽ nằm trong danh sách liếʍ cẩu của nữ chính hoặc là nam phản diện nào đó.
Nên Nhạc Thanh Anh có chút tò mò không biết chàng thiếu niên với vẻ đẹp vô cùng tuấn mỹ trước mặt này là liếʍ cẩu nào của nữ chính hay là nam phản diện.
Vũ Thần Hi không nhanh không chậm nhẹ nhàng nói ra tên của mình cho Nhạc Thanh Anh biết: "Vũ Thần Hi."
Nhạc Thanh Anh kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn Vũ Thần Hi.
Cái tên Vũ Thần Hi này không phải là nam phụ si tình thầm đem lòng yêu thương nữ chính bạch liên hoa là Tố Nguyệt Như đây sao?