Thiên Sư Omega Chỉ Muốn Vuốt Mèo

Chương 25.1

Editor: Kình Lạc.

*******

"Thời gian có hạn nên tôi không nhiều lời nữa. Video tuyên bố này của tôi, trên đây là thời gian thực về tình hình chiến đấu của tôi khi tiến vào sào huyệt dị thú hình lần này,nếu quan tâm mọi người có thể download để xem. Tại đây, tôi muốn hỏi quân đội mấy vấn đề, mời các người trả lời đúng sự thật.

Đầu tiên, các người để tôi dẫn đầu trong lần hành động tiêu diệt dị thú hình này, tư liệu tình báo đưa tôi như sau: dã thú dị hình tối đa mười con, sức chiến đấu cao nhất cấp A, chỉ cần vũ khí cùng bình thuốc thông thường.......

Đặc biệt giải thích, về tính chân thật của tư liệu tình báo theo lời tôi nói, tôi hy vọng @Thượng Hiên có thể làm chứng cho tôi. Rốt cuộc ban đầu cậu cũng là người chấp hành nhiệm vụ.

Sau đó tôi tới khu chắn trên hộ tinh Giáp của Lâu Kim Cẩu Tinh, tiến vào sào huyệt dị hình thú, sau đó gặp không dưới 50 con dị hình thú, sức chiến đấu yếu nhất cấp S, cụ thể mời xem video.

Tôi muốn hỏi, ai là người phụ trách tình báo? Vì sao lại xuất hiện sai lầm như vậy? Tôi hy vọng các người có thể cho tôi một câu trả lời.

Ngoài ra, tôi còn muốn hỏi. Mời @ Thượng Hiên nói cho tôi biết, vì sao ở đại học đệ nhất đế quốc, ở nơi công cộng, công nhiên cùng người bên quân đội thảo luận nhiệm vụ lần này, để rồi bị Hàn Lưu Nguyệt nghe được.

Sau đó, quân đội không tiến hành bất kì thủ tục nào, cũng không cho tôi biết, liền đổi @ Thượng Hiên thành Hàn Lưu Nguyệt. Mời người quân đội nói cho tôi nghe, đây phù hợp với quân kỷ sao?

Cuối cùng, sau khi tiêu diệt dị thú hình xong, tôi về lại khu chắn, bị thị vệ Cương Tử tôi lưu lại đột ngột xuất hiện muốn ám sát tôi, nhưng tôi may mắn chạy thoát. Xin hỏi, đây lại là mưu kế ai đặt ra?

Trước đó tôi vẫn luôn hôn mê, không cách nào đáp lại các vị hoàng thất cùng với quân đội. Các người ngay lúc tôi chưa đáp lại, cũng không điều tra tình huống, liền tự tiện nhận định tôi trái với quân kỷ. Xóa tên tôi khỏi hoàng thất, hơn nữa tuyên cáo tôi tử vong.

Tôi sẽ không chịu trách nhiệm việc trái quân kỷ cùng xóa tên. Hiện tại tôi không phải là hoàng tử đế quốc, cho nên, về sau bất kì chuyện gì cũng thỉnh không đến tìm tôi nữa, tôi chỉ là một thứ dân bình thường.

Nhưng tôi sẽ không thừa nhận tôi đã chết, tôi còn sống rất tốt, tuy rất nhiều người hy vọng tôi chết nhưng tôi sẽ không chết như mong muốn của các người. “

Nói đến đây, Nguyên Diệu Diễm tạm dừng một chút, giọng điệu trở nên dịu dàng, khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc Omega kia lại hiện lên trong đầu y, “Bởi vì, còn có người thật sự tốt với tôi, mến mộ tôi, tôi phải sống sót vì bọn họ. Tôi phải bảo vệ họ, không cho họ chịu bất kì tổn thương nào.”

……

Nguyên Diệu Diễm mới vừa tuyên bố xong, liền nhận được điện thoại của Hàn Lưu Nguyệt.

“Khờ Khạo, cảm ơn trời đất tạ ơn sao trời, anh không có chuyện gì. Thật sự tốt quá.” Đầu kia điện thoại, âm thanh Hàn Lưu Nguyệt vui mừng khóc.

Nghe xong chuyện Nguyên Diệu Diễm thuật lại, Hàn Lưu Nguyệt lâm vào trầm tư.

Qua một lúc, cô mới chậm rãi nói: “Khờ Khạo, anh nói là, là ngườ tên Ngưỡng Sơn Quân kia để lại thư cho anh, nhắc nhở anh chú ý đến Cương Tử. Còn có, sau khi anh rời khỏi lỗ sâu thì tinh thần lực cùng pheromone hỗn loạn, biến thành một con mèo, sau đó lại được một Omega cứu.”

Trong giọng nói tràn đầy không thể tưởng tượng.

Nguyên Diệu Diễm cũng rất là khó hiểu nói, “Anh cũng cảm thấy thực thần kỳ, có lẽ là vận mệnh chiếu cố anh đi.”

Không chỉ khiến y tránh được một kiếp, còn gặp được một Omega đáng yêu như vậy, yêu y như thế.

Hàn Lưu Nguyệt lắc đầu, “Em cảm thấy anh bị người ta tính kế rồi. Anh ngẫm lại xem, trước không nói đến Ngưỡng Sơn Quân thần bí kia, chỉ nói đến sau khi anh rời khỏi sào huyệt dị thú hình, bị Cương Tử đánh lén, biến thành một con mèo. Dưới loại tình huống này, anh sao có thể chạy thoát dưới tay Cương Tử, còn được một Omega cứu?”

“Em muốn nói cái gì?” Giọng điệu Nguyên Diệu Diễm lạnh đi mấy phần.

“Em.muốn nói, Omega kia nhất định hợp mưu với người khác, cậu ta muốn lừa gạt sự tín nhiệm của anh, để anh phục vụ cho cậu ta, không, cho thế lực phía sau cậu ta.”

“Không có khả năng!” Nguyên Diệu Diễm kiên quyết nói.

Theo sau đó y lại mềm giọng, “Ngơ Ngác, em cũng không có chứng cứ, không nên phỏng đoán người khác, anh hỏi em vài điều, các người đã tìm được Cương Tử chưa?”

“Tìm được rồi, lúc tìm được thì người đã chết. Chết rất quái lạ, xoang mũi cùng đường hô hấp bị tắc nghẽn một lượng lớn đất cát, thở không được mà chết tươi. Khờ Khạo, Cương Tử là một Alpha cấp S, ai có năng lực khiến gã chết như vậy?”

Nói rồi, Hàn Lưu Nguyệt đột nhiên vỗ đùi, “Em hiểu rồi, gϊếŧ Cương Tử chính là Ngưỡng Sơn Quân thần bí kia, cũng chính là Omega đã cứu anh!”

Cô càng nói càng kích động: “Cho nên Ngưỡng Sơn Quân, cũng chính là Omega kia mới có thể nương theo chuyện bán ngọc bích tiếp cận em, để em tiện thể nhắn cho anh. Tiểu Nghị cũng do cậu ta cứu!”

Nguyên Diệu Diễm trầm mặc một lúc, nghe Hàn Lưu Nguyệt nói như vậy, hình như thật sự có loại khả năng này.

Nhưng mà, đây lat chuyện không có khả năng.

Nếu thiếu niên Omega cứu y chính là Ngưỡng Sơn Quân, cậu nhất định biết mình biến thành mèo, biết mình còn sống.

Vậy cậu sẽ không lòng đầy nôn nóng mua hotsearch cho mình, cầu phúc vì mình.

Nhớ đến dáng vẻ sốt ruột lo lắng của nhóc Omega khoảng thời gian trước. Nguyên Diệu Diễm bỗng nhiên cười to một trận: “Ha ha ha ha, thế cũng không có khả năng.”

Nghe được tiếng cười khoa trương của Nguyên Diệu Diễm, Hàn Lưu Nguyệt chau mày, sởn tóc gáy. Nguyên Diệu Diễm trong trí nhớ của cô rất ít khi có lúc cười phóng khoáng như vậy.

Chẳng lẽ là di chứng của tinh thần lực và pheromone hỗn loạn sao? Hàn Lưu Nguyệt thương hại mở miệng: “Thôi, tạm thời mặc kệ cậu ta là ai. Khờ Khạo, anh mau nói cho em biết hiện tại anh đang ở đâu, em lại đón anh, không thể để anh xảy ra chuyện nữa.”

Nguyên Diệu Diễm nhịn cười, nói cho cô biết tên khách sạn mình đang ở.

Chờ lúc trở về, mình lại nói cho Ngơ Ngác biết sự tích nhóc Omega này yêu mình như nào.....

Nhưng đột nhiên y lại nghĩ, nếu mình theo Hàn Lưu Nguyệt đi rồi, sau khi thiếu niên Omega thiện lương hồn nhiên ấy trở về khách sạn không thấy mèo đâu, nhất định sẽ đau lòng buồn bã, sẽ đi tìm khắp nơi, sau khi tìm không thấy sẽ khóc lớn.

Không được, mình tuyệt không thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy.

Vì thế y vội bổ sung, “Em phái hai người lại đây bảo hộ cậu ấy cho tốt, nhưng mà, ngàn lần đừng mang anh đi khỏi cậu ấy. Sau này có chuyện gì, anh sẽ liên hệ với em.”

Hàn Lưu Nguyệt ở đầu kia điện thoại trợn tròn mắt. Trong kí ức của cô, cái tên anh họ này đối với tất cả Omega đều cùng một thái độ, lễ phép khắc chế xa cách.

Trừ Thượng Văn của Thượng gia.

Hiện tại, rốt cuộc xuất hiện một Omega khác cân sức ngang tài với Thượng Văn.

Hàn Lưu Nguyệt có chút đau đầu, “Khờ Khạo, đừng vì người ta dịu dàng với anh một chút, cười tươi với anh xíu, anh liền đâm.đầu vào, ăn vạ bên cạnh người ta không chịu đi, em nói anh nghe.......”

Cô còn chưa nói xong đã bị Nguyên Diệu Diễm cắt ngang, "Ngơ Ngác, Omega này cũng không dịu dàng lắm.”

Thái độ của cậu ta đối với mèo con cứ như tay lưu manh.

“Cũng rất ít cười.”

Thường hay làm vẻ mặt nghiêm trọng như tự hỏi điều gì, sắc mặt cũng thường rất bình tĩnh.

Hả? Hàn Lưu Nguyệt lại mê mang rồi. Sở dĩ Nguyên Diệu Diễm thích Thượng Văn là bởi vì cậu ta dịu dàng thích cười.

Chẳng lẽ bây giờ đổi gu rồi?

Cô đang nghi hoặc thì nghe được Nguyên Diệu Diễm ở đầu bên kia đắc ý nói, “Chẳng qua, Omega này thích anh, yêu anh, tình ý với anh rất chân thành, yêu đến không thể kiềm chế.”

Giọng điệu cực kì gợi đòn.

Hàn Lưu Nguyệt xoa lỗ tai, hoài nghi mình nghe nhầm. Đang định mở miệng dò hỏi tiếp liền nghe đầu bên kia vội nói: “Không nói chuyện với em nữa, cậu ấy về rồi. Em nhớ rõ lời anh nói, phái người đến lặng lẽ bảo vệ cậu ấy, không thể mang anh đi.”

Sau đó, Hàn Lưu Nguyệt nghe được tiếng điện thoại cúp.

Một lát sau, cô phát ra tiếng thét chói tai: “A! Tên ngốc đáng giận, ảnh đang rải cơm chó!”