Lạc: Mình xin phép từ giờ sẽ đổi biệt danh của Nguyên Diệu Diễm từ Hàn Hàn thành Khờ Khạo, cửa Hàn Lưu Nguyệt từ Ngai Ngai thành Ngơ Ngác.... Có thời gian mình sẽ sửa mấy chương đầu lại sau.
Editor: Kình Lạc.
***
Nguyên Diệu Diễm tránh trong một góc âm u, chung quanh toàn tro bụi, thường có mấy con kiến con nhện bò tới bò lui.
Nhưng y không chú ý nhiều như vậy, y cần phải thủ vững chỗ này, không thể đi ra ngoài!
Trước đó không lâu, y, Nguyên Diệu Diễm, Alpha dũng mãnh nhất đứng đầu đế quốc tinh tế, đã trải qua một lần bại trận thảm thiết nhất trong cuộc đời.
Y bị một Omega yếu đến không thể yếu hơn đánh bại, không còn đường trốn nên trốn dưới đáy giường.
Tuy rằng, hiện tại y chỉ là một con mèo.
Tâm Nguyên Diệu Diễm mệt mỏi thở dài. Tối hôm qua, Omega này bức y xuống dưới đáy giường, sau khi lừa gạt không được liền đi ngủ. Sáng nay Omega này lại đến một lần nữa, lại bắt đầu dụ dỗ.....
Y nghe Omega này đứng bên mép giường, nói với giọng điệu làm người ta dựng tóc gáy.
“Khờ Khạo em ra đây, hôm nay anh trai mang em đi ăn gà rán.”
Omega này nhất định có bệnh, nào có con mèo nào thích ăn gà, rõ ràng mèo chỉ thích cá mới đúng. Nếu cho y cá chình, y còn có thể suy xét một chút. Không được, cá chình cũng không được, cá chình so với trinh tiết quý giá của mình thì không đáng một đồng.
“Khờ Khạo, em nhanh ra đây đi, anh trai mua cho em quần áo mới. Là váy nhỏ hồng phấn đó nha, muốn mặc thử hay không.”
Đầu óc Omega này chắc bị hỏng rồi quá, có ai từng thấy mèo mặc quần áo? Hơn nữa y là đàn ông, ở.đâu có đàn ông mặc váy? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Khờ Khạo, thời tiết hôm nay khá đẹp, chúng ta đi công viên được không? Trên bãi cỏ trong công viên gần đây có rất nhiều thú cưng dạo chơi, em có thể làm quen bạn mới đó.”
Ha hả, buồn cười. Tôi là Alpha đứng đầu lại làm bạn với mấy con mèo con chó đó?
“Khờ Khạo.......”
“Khờ Khạo.......”
“Khờ Khạo....... “
Omega đã thử nhiều thủ đoạn khác nhau để lừa y ra, tuy rằng đều là mấy thủ đoạn cấp thấp, Nguyên Diệu Diễm nghe mà vẫn giật giật lông mày.
Âm thanh quỷ dị quanh quẩn bên tay, chuyện này còn chưa xong hả? Chỉ vì dụ dỗ một chú mèo đáng thương nhỏ yếu, bất lực.
Thật là một Omega độc lạ!
Nguyên Diệu Diễm hít sâu một hơi, tôi nhịn, tôi nhịn, tôi tiếp tục nhịn, Alpha không so đo với Omega.
Cho nên dù Thượng Chỉ ở bên ngoài có gọi y như thế nào, y cũng không rên một tiếng, vẫn không nhúc nhích.
Rốt cuộc, Thượng Chỉ gọi đến mệt, cuối cùng nói một câu: “Được rồi, Khờ Khạo, anh biết nhóc còn đang dỗi. Hôm nay anh muốn đi ra ngoài, bé mèo nhóc có thời gian cả một ngày để bình tĩnh lại, nước với thức ăn mèo anh để ở mép giường, em đói bụng thì ra ngoài ăn.......”
Thượng Chỉ tựa như cha già nhọc lòng vì đứa con, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều dặn dò một trận mới mở cửa rời đi.
Nguyên Diệu Diễm rốt cuộc cũng thở nhẹ ra, y cẩn thận bò đến mép giường, vươn đầu mèo ra len lén quan sát một lúc. Sau khi xác định Thượng Chỉ đã rời khỏi phòng, lúc này y mới hoàn toàn yên lòng.
Tối hôm qua, bởi vì lo lắng Omega giả vờ ngủ, đánh bất ngờ bắt mèo, y bèn thức cả đêm. Hiện tại, cuối cùng, y cũng có thể nhắm mà lại nghỉ ngơi một lát.
Nguyên Diệu Diễm ghét bỏ nhìn thoáng qua khung cảnh bụi bặm dưới đáy giường, không chút do dự nhảy lên giường say đó ngã đầu là ngủ.
Mấy giờ sau, chỉ thấy một luồng sáng trắng xuất hiện bao bọc lấy mèo con. Sau đó một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt cực kì tuấn tú xuất hiện trên giường.
Nguyên Diệu Diễm mở mắt, y duỗi người, từ sau lần tỉnh lại hôm qua, y liền cảm thấy sau cổ khác thường, pheromone đã khô kiệt bắt đầu thông thả hồi phục. Rồi sau đó, y bị thiếu niên Omega làm kinh hách, pheromone lại mạnh hơn không ít.
Vừa rồi lại ngủ thêm một giấc, cuối cùng cũng khôi phục dạng người.
Tuy thời gian hình người duy trì không dài nhưng cũng đủ để y làm không ít chuyện.
Y tập trung tinh thần mở thiết bị đầu cuối khảm trong cơ thể ra rồi đăng nhập vào tài khoản của mình trên Tinh Võng.
Chỉ thấy tài khoản có xác thực ban đầu --- dòng chữ “Cửu hoàng tử hoàng thất đế quốc” nay đã không thấy đâu. Phía trước tài khoản hoàn toàn trống rỗng, biểu thị hiện tại thân phận của y là dân thường.
Y tự giễu cười cười, tay hoàng thất đúng là nhanh thật.
Y cũng không thương tâm khổ sở, bởi vì từ trước đến nay y không hề ôm chút ảo tưởng gì với những người này. Y có rất nhiều người thiệt tình quan tâm mình, tỷ như Hàn Lưu Nguyệt hoặc như chú Lý.
Hiện tại, còn có thiếu niên Omega hồn nhiên kia nữa.
Nghĩ đến nhóc Omega, y liền nở nụ cười nham hiểm, bọn người bên quân đội kia nói y không có kỷ luật quân đội, tự tiện thay đổi hành động, hiện tại đã chết không có chỗ chôn.
Thế y sẽ khiến bọn họ phải xem thật kĩ.
Còn có, cũng để cho nhóc Omega nhà y nhìn xem, y anh dũng vĩ ngạn cỡ nào.
Vì thế, y tung video chiến đấu của mình trong sào huyệt dị thú bình lên, tung hết không cắt bỏ đoạn nào. (Chú thích: Video được tự động quay chụp báng thiết bị đầu cuối cá nhân.)
Sau khi đăng video xong, Nguyên Diệu Diễm chuẩn bị thêm một đoạn tuyên bố cá nhân khác.
Bởi vì mới vừa biến từ mèo thành người, hiện tại người y không tấc vải. Y ngẫm nghĩ, cầm lấy cái chăn trên giường quấn lên người.
Một lát sau, một mùi hương lành lạnh truyền vào mũi y. Lúc này y mới nhận ra, đây là chăn thiếu niên Omega từng đắp qua.
Phần da thịt tiếp xúc với chăn như bị bỏng, y vội ném chăn ra.
Vài giây sau, ma xui quỷ khiến thế nào y lại nhặt chăn lên, đồng thời vùi đầu vào trong chăn, tham lam hít lấy hơi thở còn sót lại trên đó.
Thơm quá! Có lẽ đây là mùi hương cơ thể của thiếu niên Omega, thật thơm!
Qua một lát sau, y mới nhớ đến chuyện tuyên bố cá nhân.
Y mở camera lên và đặt ở chế độ selfie, lại phát hiện trên màn hình là khuôn mặt thật của mình. Y đành phải che khuất camera lại rồi mới bắt đầu nói chuyện.
Vẻ mặt y nghiêm túc, ngữ điệu lạnh lùng cứ như một phát thanh viên vô cảm.
“Kính thưa hoàng đế bệ hạ, hoàng hậu bệ hạ, thái tử điện hạ, các thành viên khác trong hoàng thất, các quan chức lớn nhỏ của quân đội, cùng với nhân dân toàn đế quốc, xin chào. Ta là Nguyên Diệu Diễm, cựu Cửu hoàng tử đế quốc, hiện là thường dân. Ta đã trở lại, ngại quá, ta không chết như trong báo cáo của mấy người.”