Tờ mờ sáng ngày mới, trên đường phố chủ tinh của Lưu Kim Cẩu tinh, một Beta nam đang bước đi, phía sau hắn còn có mấy người khiêng theo camera cùng vài thiết bị.
Hắn cũng không phải cư dân tinh cầu này mà là đến từ Đế Đô Tinh.
Hắn là phóng viên của đài truyền hình đế đô, tên Lâm Bằng. Hôm nay hắn đến chủ tinh Lâu Kim Cẩu Tinh là vì thực hiện tiết mục phỏng vấn [Linh hồn kỹ sư đẹp nhất đế quốc] kỳ thứ 13.
Đối tượng phỏng vấn là một giáo viên tiểu học trên tinh cầu này.
Một Omega nam, họ La.
Lần phỏng vấn này là theo hình thức Livestream, chẳng qua nhiều ngày trước phỏng vấn, ban tổ chức cũng đã định ra vấn đề phỏng vấn đưa cho thầy La. Phóng viên Lâm chỉ cần dựa theo nội dung hai bên đã chuẩn bị xong, hoàn thành từng bước là được.
Tiết mục này tổ chức nhiều kỳ như vậy, vẫn luôn dựa theo quy củ này, không nóng không lạnh, làm người ta không thấy điểm sai, cũng không có cách nào trở thành tin tức nóng để người người nói chuyện say sưa.
Đối với việc này, phóng viên Lâm đã tập thành thói quen, nhưng cũng nhiều năm như vậy rồi, hắn vẫn cảm thấy có chút nhàm chán. Nội tâm hắn thường chờ mong, ngày nào đó lúc hắn đang phỏng vấn, đột nhiên xuất hiện một ít tình huống ngoài dự kiến, đặc biệt là những chuyện drama máu chó, là cái loại có thể khiến toàn dân ăn dưa hưng phấn ấy.
Nhưng mà, mỗi lần người được phỏng vấn đều sẽ chuẩn bị nghiêm túc, tuyệt đối sẽ không lật xe, cho nên hắn cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng.
Phóng viên Lâm nhanh chóng sửa sang lại dung nhan cùng vẻ mặt của mình một chút, sau đơ đi đến địa phương nơi giáo viên này ở, đây là một tiểu khu xưa cũ, nhìn qua rất cũ. Phòng ốc trong tiểu khu phần lớn đều bỏ trống, chỉ có mấy căn hộ rải rác còn ngửi được mùi pháo hoa.(?)
Tiến hành phỏng vấn ở chỗ này, rõ ràng là vị giáo viên kia muốn tạo thϊếp lập đạo đức tốt.
Khóe miệng phóng viên Lâm hơi nhếch.
Hắn vừa mới tiến vào cửa tiểu khu, liền thấy một bác gái Omega xách theo giỏ rau, bước thẳng đến. Thấy mặt bác gái đầy ý cười, phóng viên Lâm kinh nghiệm phong phú đầy mình hiểu rồi, đây là người qua đường thứ nhất tổ tiết mục an bài, vì thế hắn chạy nhanh đến, “Bác gái, sớm vậy đã đi mua đồ ăn ạ?”
Bác gái cười ha hả gật đầu, “Đúng rồi, thức dậy sớm, đồ ăn ở siêu thị cũng tươi mới.”
Phóng viên Lâm đang nghĩ ngợi nên nói tiếp thế nào, liền nghe bác gái nói tiếp, “Nhưng tôi không phải người dậy sớm nhất, thầy La trong tiểu khu chúng tôi mỗi ngày chưa đến 5 giờ đã gởi giường, sửa sang giáo án của mình, phê chữa bài tập, mười mấy năm mà vẫn như một......”
Chuyển đề tài cũng cứng ngắc quá đấy! Nội tâm phóng viên Lâm điên cuồng phàn nàn, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ mỉm cười lễ phép, nghe bác gái bô bô nói vị giáo viên này yêu nghề cỡ nào kính nghiệp ra sao.
Sau đó không lâu, mấy học sinh cõng cặp sách cũng đi tới, chủ động nói với phóng viên Lâm chuyện của giáo viên La ở trường học.
Một học sinh nói, “Anh của con học ở trường giáo viên La, có một lần anh ấy sáng đi vội quên mang cơm trưa, thầy La đưa cơm trưa mình tiết kiệm được cho ảnh.”
Một học sinh khác nói, “Chị họ của con học ở lớp của thầy La, chị nói thầy La thường không màng việc mình nghỉ ngơi, cùng bọn họ học bù đến đêm khuya. Lúc ấy bọn họ đều rất ghét thầy, nhưng sau này toàn lớp đều thi đậu trường trung học trọng điểm.........”
Lại một học sinh nữa nói. “Thầy La tuy yêu cầu nghiêm khắc đối với việc học của chúng con, nhưng về sinh hoạt lại giống như mẹ vậy, cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc bọn con. Thầy ấy vẫn luôn không kết hôn, coi chúng con trở thành con của ông ấy. Thầy thường dùng tiền của mình để mua quần áo đổ ăn cho các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Mà chính thầy vẫn luôn sống thật sự giản dị.”
……
Phóng viên Lâm cảm thấy vẻ tươi cười trên mặt mình sắp không nhịn được, làm phóng viên nhiều năm vậy rồi, tuy thường gặp chuyện mấy kẻ lừa gạt được an bài sẵn như này. Nhưng trước giờ không có giống hôm nay, có nhiều diễn viên quần chúng vây quanh hắn như vậy, cứng rắn thổi độ yêu thích vào thϊếp lập tích cách của người phỏng vấn.
Rốt cuộc, khi hắn sắp không nhịn được nữa, bác gái cùng bọn học sinh ríu rít cuối cùng cũng nói xong hết sự kính nể đối với giáo viên La, lưu luyến không rời rời đi.
Hắn thở dài, có hơi mệt tâm đi về căn hộ đơn của vị giáo viên La này.
Sau đó, hắn nhìn thấy có người chắn trước cửa căn hộ.