Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt ai nấy đều nghiêm trọng, nhất thời không có ai mở miệng. Riêng tên đàn ông mặt sẹo được chứng kiến cảnh tượng đó, sắc mặt càng khó coi đến cực điểm.
Ông ta ngẩng đầu sờ sờ trán, đúng vị trí giống người chơi mới vừa mất mạng kia. Vừa rồi người cá thè lưỡi dài chạm vào trán ông ta, suýt chút nữa ông ta cũng bị hút mất tủy não. Tên đàn ông mặt sẹo lau mồ hôi lạnh trên trán, mặt ngây ra như phỗng, chân tay vẫn còn bủn rủn.
Phòng phát sóng trực tiếp:
【Này, người chơi năm nay có vẻ hơi yếu!】
【+1! Nếu không phải nhìn trúng bé con này thì tôi đã lướt qua rồi.】
【Bé con là người ổn định nhất, không chút biến sắc mà ngược lại còn an ủi chị gái. Bây giờ tôi biết lúc nãy bé con nói muốn ăn Cá Cá là hoàn toàn nghiêm túc!】
【Cũng không phải quá yếu! Vừa vào đã vào chế độ địa ngục, phải có một người chơi mất mạng thì mới đẩy lui được sương mù và người cá. Để tôi xem xem ai là kẻ xui xẻo tiếp theo.】
【Mọi người không chú ý à? Những người cá đó vẫn luôn đi vòng quanh bé con nhưng không hề đến gần nó, quả nhiên bé con này không phải đứa trẻ bình thường!】
Mới vừa bắt đầu được mười mấy phút đã chết mất một người, mà bọn họ bắt buộc phải tồn tại ở đây trong ba ngày hoặc lấy được trân châu hoá thành từ nước mắt người cá thì mới qua ải.
Nhưng ngoại trừ Cố Lâm và tên đàn ông mặt sẹo đã kề má với người cá trong hai giây kia thì không ai khác nhìn thấy rõ diện mạo của những người cá vừa xuất hiện. Tên đàn ông mặt sẹo há miệng thở dốc, rồi lại ngậm miệng lại đột ngột.
Mắt người cá toàn lòng trắng, còn mọc đầy bong bóng cá ghê tởm. Đôi mắt như thế thật mẹ nó có thể khóc được sao? Nếu không khóc được thì lấy đâu ra chân trâu hóa thành từ nước mắt người cá đây?
Khả năng lấy được trân châu cực kỳ nhỏ. Chưa nói đến mắt người cá cỡ đó có thể khóc hay không, cho dù có thể khóc thì loại quái vật có lực tấn công quá mạnh không cho người ta kịp phản ứng thế này cũng không tiện va chạm trực diện. Như vậy, cách qua ải duy nhất có khả năng thực hiện được là tồn tại ở đây ba ngày.
Vừa rồi có một người chơi tử vong là có thể làm sương mù tiêu tán, người cá cũng rút lui theo. Bây giờ còn lại chín người chơi, ba ngày tiếp theo ông ta cần lợi dụng tám người chơi khác để giành lấy cơ hội sống sót. Tên đàn ông mặt sẹo âm thầm lên kế hoạch.
Cố Lâm cũng đang suy nghĩ. Nhưng khác với tên đàn ông mặt sẹo muốn lợi dụng những người chơi khác, Cố Lâm đang nghĩ tròng mắt màu trắng của người cá có phải là trân châu nhỏ hay không? Làm thế nào để lấy được? Phải trừ khử nó sao?
9527: 【?】
Không phải! Đó không phải trân châu nhỏ.
Cố Lâm thấy hơi buồn rầu, người cá thì cao còn cậu thì vừa nhỏ vừa lùn như vậy, căn bản không thể nhìn thấy!
À… Có rồi! Cậu sẽ leo cây. Cậu trực tiếp leo lên người người cá giống như leo cây, như vậy không phải là được rồi sao? Cậu rất giỏi leo cây!
9527: 【……】
Được rồi! Tiểu ký chủ, cậu thông minh lắm! Nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương phải là một người cá chết rồi thì cậu mới có thể leo lên người nó như leo cây mà nó không có phản ứng gì.
Các người chơi đang im lặng không nói gì, bỗng có một đám người đi ra từ ngã rẽ cách đó không xa. Nhìn thấy những người đi đường này, các người chơi đều biến sắc.
Đoàn người đi từ ngã rẽ ra có khoảng bốn năm người, đều là đàn ông. Những người này chăm chú nhìn các người chơi, rảo bước về phía bọn họ.
Trong đó có một người đàn ông đeo chiếc túi màu đen, tay dắt một con chó Pit Bull khá lớn. Khóe miệng con chó có nước dãi chảy xuống, hàm răng nó vừa nhọn vừa dài.
Thấy cảnh tượng này, các người chơi biến sắc, lập tức dàn trận sẵn sàng đón quân địch. Khuôn mặt ai nấy đều lộ vẻ cảnh giác, đề phòng. Chưa nói đến người, mỗi con chó thôi đã rất hung hãn đáng sợ rồi. Con chó này là loại chó săn, một khi nó đã tấn công con mồi thì không cắn chết nó sẽ không buông tha.
Lần trước Lâm Tinh Trì tiến lên định kéo Cố Lâm nhưng không thành. Lần này anh nhanh tay lẹ mắt hơn Tô Kiều một bước, bế Cố Lâm lên. Sau khi cướp được đến tay, anh nhướng mày với Tô Kiều.
Tô Kiều: “……”
Khoe khoang!
Lâm Tinh Trì năm nay 17 tuổi, là học sinh trung học năm thứ hai. Anh có vẻ ngoài điển trai, dáng cao chân dài, phải cao trên 1 mét 8. Dáng người thuộc loại thiếu niên cao gầy. Anh bế lên Cố Lâm dễ như trở bàn tay, không cần dùng bao nhiêu sức.
Cố Lâm nhỏ nhỏ nhưng tay chân nuột nà, trắng mịn như ngó sen, thịt mum múp mềm như bông. Nhìn vậy thôi chứ thịt mỡ trên người cậu không ít. Bế cậu trên tay cảm giác chắc nịch, nhưng không nặng, ước chừng nặng khoảng 20 cân.