Ngay lúc này, bỗng có tiếng kêu vừa sợ hãi vừa thê lương phát ra từ trong đám người.
“A a a ——”
Tiếng kêu sợ hãi khá ngắn ngủi, ngay sau đó chỉ nghe thấy một tiếng “Phanh” giống tiếng của vật nặng bị đập xuống đất. Mọi người ý thức được chuyện gì, ai nấy đều sợ tới mức nín thở, thậm chí có người chơi còn bật khóc.
Có... có người chơi chết rồi sao?
Sương mù dày đặc che lấp mọi thứ xung quanh, căn bản không có người nào nhìn rõ được người cá ra tay thế nào, cũng không có ai thấy rõ người chơi ngã xuống là ai. Thậm chí bọn họ còn chưa kịp làm quen với nhau đã chết mất một người chơi.
Người chơi mất mạng là người đứng trước tên đàn ông mặt sẹo. Ông ta còn đang hoang mang chưa kịp nhìn thấy cái gì, người chơi trước mặt đột nhiên ngã xuống đất.
“Đυ.……”
Tên đàn ông mặt sẹo vừa định hùng hùng hổ hổ chửi bới, ai ngờ ông ta mới nói được một chữ thì một khuôn mặt người trắng bệch hiện ra trước mắt, cách ông ta không đến một centimet.
“……”
Tên đàn ông mặt sẹo lập tức ngậm miệng, đồng tử bất giác co chặt lại. Bởi vì khoảng cách gần nên ông ta thấy rõ khuôn mặt đang kề sát mặt mình này.
Đôi mắt chỉ có lòng trắng, trong lòng trắng có rất nhiều bong bóng cá. Mái tóc dơ bẩn, rối tung xõa xuống che đi một phần khuôn mặt tái nhợt như người chết. Cái miệng vốn được che bởi làn tóc dài chầm chậm ngoạc ra, ngoạc đến tận mang tai. Trong miệng đen sì, chất nhầy đen đặc theo đó chảy xuống.
Tên đàn ông mặt sẹo sợ đến mức sắp rách lá gan. Ông ta thậm chí còn có thể cảm nhận được làn da của đối phương áp sát vào mặt mình, còn có một chút khí lạnh phả ra, lạnh đến mức không có lấy chút xíu độ ấm nào giống như cá chết mới vớt từ động băng.
Ông ta mấp máy môi, sợ đứng hình, ngay cả hét lên cũng không nổi. Giây tiếp theo, một cái lưỡi thật dài vụt ra với tốc độ rất nhanh tấn công vào trán ông ta. Ông ta chỉ cảm giác được sự lạnh lẽo và dính nhớp.
Nhưng rồi không biết vì sao đột nhiên lưỡi dài thu về. Người cá này cũng đột nhiên xoay người, rời xa với tốc độ cực nhanh. Không chỉ mỗi người cá này mà những người cá khác đang lao về đây cũng lập tức quay đầu rút lui, rời xa người chơi.
Tô Kiều ôm chặt lấy Cố Lâm, cả người không khống chế được run rẩy. Cố Lâm dùng tay nhỏ vỗ vỗ lên tay cô an ủi.
“Chị ơi chị đừng sợ.” Cố Lâm dịu dàng an ủi cô.
Tô Kiều sửng sốt, không ngờ một bé con còn nhỏ thế này lại an ủi ngược lại một người trưởng thành như cô, bé con không sợ sao? Hay là do cảnh tượng trước mắt vượt qua phạm vi nhận thức của Cố Lâm cho nên mới không sợ?
Sau khi một người chơi ngã xuống, sương mù vốn đặc sệt đến mức không thể hòa tan chậm rãi tán ra, ánh sáng dần dần hiện hữu. Lúc này, tiếng “Xoát xoát"" không tới gần nữa mà nhanh chóng rời xa cùng với sự tiêu tán của sương mù.
Tốc độ chúng rút lui của bọn chúng còn nhanh hơn tốc độ sương mù tiêu tán. Chúng luôn ẩn nấp trong sương mù, khiến người ta không nhìn được rõ ngoại hình của chúng.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, thị trấn nhỏ vừa bị sương mù bao phủ dần lộ ra dáng vẻ vốn có của nó.
Đây là một thị trấn nhỏ bình thường không có gì nổi bật, đường phố rất sạch sẽ, kiến trúc theo kiểu thời xưa nhưng được tu sửa cẩn thận nên nhìn qua cũng không quá xưa cũ.
Đường phố toàn là không khí chết chóc, các cửa hàng đều đóng cửa, không có lấy một bóng người. Mọi người không thể nào tưởng tượng được hình ảnh vừa rồi nơi này đầy rẫy những người cá hai đuôi.
Không cần phải nói ai ai cũng biết, hiện giờ chỉ là tạm thời thoát khỏi nguy hiểm. Và cái ""tạm thời"" này là dùng sinh mạng của một người chơi đổi lấy.
Đại khái là chỉ cần có người chơi tử vong sẽ kích phát cơ chế nào đó, sương mù sẽ tiêu tán. Mà những người cá đó có vẻ như chỉ có thể ở trong sương mù. Sương mù tiêu tán, chúng cũng rút lui theo.
Lúc này, tầm mắt mọi người đều tập trung vào người chơi đang nằm thẳng tắp trên nền đất. Đó là một người chơi nam có dáng người nhỏ gầy, da mặt anh ta đã biến thành màu đen nên mọi người không thể nhìn được diện mạo ban đầu của anh.
Mọi người bị chấn động, thời gian ngắn ngủi như vậy mà đã biến thành thế này?
Mà khiến mọi người giật mình hơn là, đầu anh ta đang bị héo rút với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, dần dần trở nên khô quắt đi. Nhìn kỹ, có thể thấy trên trán anh ta có một lỗ nhỏ đen như mực, chất lỏng đen đặc chảy từ trong đó ra.
Đây là bị…… hút mất tuỷ não sao?