Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Bảy Anh Trai Đều Đi Bán Muối

Chương 12: Diễn kịch

“Sau đó cha vẫn luôn lén lút đi tìm con, đáng tiếc có tìm thế nào cũng không tìm được, qua hai năm, mẹ con nhớ con quá mà sinh bệnh, cha không còn cách nào khác mới nhận nuôi Tâm Dao, nói con bé chính là con. Cũng may trẻ con trưởng thành nhanh, cho dù Tâm Dao và con trông không giống nhau nhưng mẹ con cũng không nghi ngờ gì.

Niệm Niệm, đều là lỗi của cha, cha không cầu con tha thứ nhưng cầu xin con đừng trách mẹ con.”

“Là lỗi của tôi, đều tại tôi cả.” Triệu Mỹ Tuệ vừa khóc vừa đấm mình: “Đến ngay cả con gái ruột của mình mà tôi cũng không nhận ra, tôi là loại mẹ gì thế này, tôi đáng chết! Hu hu hu... tôi đáng chết...”

Yến Thần Thất đẩy bà ta ra, vừa định đi ra ngoài lại chỉ thấy toàn bộ ống kính máy quay của các phóng viên đều nhắm thẳng về phía cô.

“Cô Yến Thần Thất, thông qua kết quả xét nghiệm DNA, phía cảnh sát đã chứng thực cô mới là thiên kim đại tiểu thư chân chính của nhà họ Lục, Lục Minh Lôi kia chính là anh trai ruột của cô, cô vẫn sẽ tiếp tục truy cứu trách nhiệm anh ta đã cầm dao đả thương cô chứ?”

Yến Thần Thất hiểu rồi, hóa ra đã có báo cáo xét nghiệm DNA.

Nhà họ Lục này chối cãi không được nên mới tìm các phóng viên tới để bịa ra một câu chuyện khổ nhục kế đây mà.

Trên thực tế, sau khi bọn họ chôn sống cô đã lập tức bí mật nhận nuôi Lục Tâm Dao, sau đó đưa cô ta ra nước ngoài hai năm, một là để học lễ nghi, và hai là để che giấu chuyện tướng mạo của cô ta khác với cô.

Yến Thần Thất ngẩng đầu, ánh mắt rất kiên định: “Thiên tử phạm pháp tội như thứ dân, không cần biết Lục Minh Lôi là ai nhưng anh ta đã đả thương ngươi thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”

“Vậy cô Yến Thần Thất, xin hỏi trước đó cô nói ông Lục và bà Lục ghét bỏ sinh thần bát tự của cô khắc người nhà nên mới chôn sống cô, đây là sự thật cả sao?”

“Phải!”

Một phóng viên đeo kính mắt hùng hổ dọa người: “Xin hỏi cô có bằng chứng gì không?”

Yến Thần Thất: “Anh hỏi câu này không phải cũng giống như muốn anh chứng minh với người đời rằng anh chính là anh hay sao? Đây là trải nghiệm của chính bản thân tôi, tôi phải chứng minh như thế nào?”

Phóng viên đeo kính: “Cô nói người nhà họ Lục đã bít kín thất khiếu của cô, vậy tại sao bây giờ mắt, tai, miệng và mũi của cô vẫn còn nguyên vẹn hoàn hảo?”

Yến Thần Thất: “Sư phụ của tôi là một đạo sĩ, ông ấy đã chữa khỏi cho tôi.”

Phóng viên đeo kính: “Nếu sư phụ của cô đã lợi hại như thế vậy tại sao ông ta không ra ngoài chữa trị cho nhiều bệnh nhân đang bị bệnh tật dày vò như vậy đi?”

Yến Thần Thất: “Tôi đã nói rồi, ông ấy là một đạo sĩ chứ không phải bác sĩ, tôi kế thừa y bát của ông cụ, ai muốn xem bói thì cứ việc tới tìm tôi.”

Phóng viên đeo kính: “Vậy cô xem thử khi nào tôi mới có thể kết hôn, khi nào mới có thể phát tài?”