Lâm Giang lấy nước xong thì đứng dựa người vào tủ nhìn cậu, “Cậu đánh với Lão Mao.”
Tống Tri Tự: !!!
“Mà đợt chút, đột trưởng, anh bảo em đi đánh với Lão Mao? Lúc trước anh ấy nghỉ hưu thì cũng là bạo quân, sức em hèn mọn xao dám sánh đôi với ông ấy chứ? Đội trưởng, hai mình đi tìm người khác đi, nếu thế thì em chết mất, thật đấy…”
Lâm Giang vẫn cười rất ôn hòa.
Anh vẫn từ chối yêu cầu của Tống Tri Tư.
Anh không cười nữa, nghiêm túc nhìn cậu, “Lão Mao là game thủ được huấn luyện theo cách truyền thống. Thế nên phong cách chơi của anh ấy cũng sẽ rất truyền thống, tôi nghĩ cậu cũng sẽ học được kha khá đấy.”
Tống Tri Tự nghĩ chắc Lâm Giang đặc biệt mời Lão Mao đến vì mình nên cũng không biết nói gì nữa, “Vậy thì... em cảm ơn đội trưởng.”
“Ơn huệ gì đâu? Đều là đồng đội của nhau mà.”
Tống Tri Tư cười tươi rói, “Đội trưởng, em pha cho anh tách cà phê nha. Mày cà phê ở đây tuy hơi cũ nhưng pha cà phê rất thơm…”
Ngồi trước màn hình, Thẩm Câu mím chặt môi, hắn nhanh chóng lao đến chém gϊếŧ kẻ địch, quét sạch cả nhóm đối thủ.
Thắng xong, Thẩm Câu mới quay đầu lại, thấy Lâm Giang không đứng sau hắn nữa, xong rồi lại thoáng thấy Tống Tri Tư đang lọ mọ pha cà phê, vừa pha vừa liến thoắng, Lâm Giang đứng bên cạnh thì vẫn nghe, vừa nghe vừa cười.
….Lâm Giang là thế à, hắn nghĩ anh nhìn cái cột điện chắc cũng dịu dàng lắm nhỉ ?
Thẩm Câu: ….
Đến trưa, dì thuê đến nấu cơm chuẩn bị cho bọn hắn một bàn thịnh soạn. Ăn trưa xong thì cũng chính thức bắt đầu giai đoạn huấn luyện.
Trước khi hè đến thì CLB nào cũng sẽ sắp xếp các trận đấu tập để tuyển thủ quen cảm giác cũng như là rèn luyện kĩ năng.
Nhưng xếp hạng OT thấp quá, nên nhiều đội cũng không muốn đấu tập với OT.
Thế nên OT cứ xé chuyện ra, đổ lỗi cho người này đến người kia, cuối cùng chẳng giải quyết được việc gì.
Lâm Giang nghĩ nếu không ai đấu với đội này thì mình cứ làm một đôi khác đi, mà cũng may, anh cũng khá có tiếng tăm nên Lão Mao cũng đồng ý đấu lần này, cũng tìm người lập đội năm người.
Lão Mao vừa vào phòng chat thì đã bắt đầu nói, “Thấy người tôi tìm cho cậu thế nào? Ok lắm đúng không? Sức trấn áp của đội này ít nhất cũng từ cấp WS trở lên, thế là đủ cho mấy người luyện tập rồi.”
Anh Chí bị kéo vào phòng, “Sao tự nhiên kéo tôi vào? Tôi vào chỉ vì A Giang thôi. Không cần tiền đâu.”
Nghe hai người cãi qua cãi lại Lâm Giang cũng đến ạ, “Giờ hai người không livestream đúng không? Nhớ giữ bị mật mấy trận đấu tập này dùm tôi.”
Lão Mao, “Yên tâm, chắc chắn một con ruồi cũng không biết chuyện này.”