Cô Út Và Chàng Khờ

Chương 4: Ăn cướp

"Aaaaaa."

Bất ngờ bị thằng khờ quật xuống, lưng hắn chạm mạnh vào mặt đất khiến hắn đau đớn la lên. Hắn chưa kịp phản ứng thì thằng khờ nhanh tay túm lấy mớ tóc trên đầu hắn giựt lên giựt xuống.

"Anh hông được đυ.ng vào tóc của khờ, bé út thích tóc của khờ, anh hông được đυ.ng vào."

Hắn tức đến nổ mắt đỏ lừ, hắn vươn tay định bụng cho thằng khờ một cú đấm. Thằng khờ nắm được, nó bỏ vào miệng cắn. Bị thằng khờ vừa cắn vừa nắm tóc, hắn đau đớn nhưng hắn không chịu thua, hắn cố chấp quăng túi tiền trên tay qua một bên rồi vung lên đấm vào mặt thằng khờ. Thằng khờ bất ngờ bị đánh nên có chút choáng váng, hắn định vung thêm một cú nữa thì bị thằng khờ chộp lấy cánh tay đè mạnh xuống đất. Hắn tướng thoái lưỡng nan.

"Aaaaaa, cái thằng điên này, mày buông tao ra."

Thằng khờ cắn mãi không buông, nghĩ đến cảnh hắn chạm vào tóc mình, thằng khờ hậm hực giựt phăng một mớ tóc trên đầu hắn khiến hắn trụi lủi một mảng da dầu.

"Cái thằng khùng này aaaa, tóc của tao, tao mà thoát ra được mày đừng hòng sống yên với tao."

"Ây da, tính ra năm nay lúa mùa cũng tốt quá ha anh năm."

"Ờ đúng rồi, năm nay ai cũng trúng lúa, hay tối nay tui dứ anh lai rai vài xị rượu ăn mừng đợt lúa này."

"Ờ nghe được đó anh năm, để tối nay tui đem mồi qua nhà anh nhâm nhi."

"Hahaha, ủa mà đằng đó có vụ gì vậy cà, tướng ai mà trông quen dữ thần."

"Anh nói tui mới để ý ha, tướng nhìn như thằng khờ con anh sáu quá anh năm?"

Anh năm với anh sáu đang luyên thuyên trên đường. Từ xa anh bảy thấy bóng dáng thằng khờ đang đè hắn dưới đất nhưng vì nhìn từ phía sau nên anh bảy không nhận ra thằng khờ. Hắn bị bóng dáng to lớn của thằng khờ che gần hết nên anh bảy không phát hiện ra.

"Ăn cướp, ăn cướp, bớ người ta ăn cướp, nó chạy về hướng đó."

Nghe tiếng hô của người phụ nữ, anh năm với anh bảy quay người lại, chưa kịp mở miệng hỏi thì bóng dáng người phụ nữ đã chạy lướt qua hai người. Thấy thế, hai người cũng chạy theo xem giúp gì được thì giúp. Thấy người phụ nữ đang chạy thì dừng lại chỗ thằng khờ, hai anh cũng dừng theo.

"Thằng ăn cướp, nó đây rồi."

Chị dừng lại thở hổn hển nói rồi đi đến nhặt cái túi tiền mà lúc nãy hắn quăng đi. Anh năm anh bảy nghe thế liền tách thằng khờ với hắn ra. Anh bảy lôi mãi thằng khờ mới chịu nhả thằng ăn cướp ra. Anh năm thừa thế giữ chặt lấy thằng ăn cướp.

"Buông ra, buông con ra, nó lấy tiền của khờ rồi còn đánh khờ nữa, tiền khờ đi chợ cho bé út mà, trả đây."

Thằng khờ không cam lòng bị kéo đi, nó vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay anh bảy.

"Khờ thôi con, bình tĩnh, nó bị bác năm giữ lại rồi, để chú bảy với bác năm đem nó lên xã giải quyết."

"Hông, hông cho đi. Nó đυ.ng trúng khờ, hông chịu xin lỗi mà còn ăn cắp tiền với đánh khờ nữa. Nó nắm tóc khờ, lỡ tóc khờ hư bé út hông thích khờ nữa rồi sao. Hông cho nó đi."

"Còn lâu tao mới xin lỗi thằng điên như mày. Mấy người nghĩ nó hiền lành lắm hả. Tui mới đυ.ng vô tóc nó có một xíu à mà nó giựt nguyên một nhúm tóc trên đầu tui, nè mấy người coi đi, giờ đầu tui trụi lủi một mảng rồi nè, mặt mũi đâu đi ra đường. Chưa đâu, nó là người hay nó là chó, nó cắn muốn nát cái tay với bắp đùi tui rồi nè. Má tao mà thoát được là mày không yên với tao đâu."

Hắn hầm hừ dữ tợn càng vùng vẫy mạnh hơn khiến anh năm suýt để xổng hắn, may mà khóa tay hắn ra phía sau nên hắn thất thế.

"Cái loại ăn cắp như mày bị thằng khờ tẩn như vậy là còn nhẹ, mày nghĩ mày trong sạch hả, mày cũng đánh thằng nhỏ bầm mặt mà còn la ối om sòm gì ở đây. Anh năm, tui với anh đưa nó lên xã cho công an giải quyết."

Chị ba đứng kế bên nãy giờ mới lên tiếng, chị chửi cho hắn một tràng.

"Thôi chị cứ về nhà nghỉ ngơi đi, còn trông tiệm nữa, để tui với anh bảy đưa nó đi cho. Anh bảy, thả thằng khờ ra đi rồi tui dứ ông đưa cái thằng này lên xã."

"Ờ được."

"Hông, hông cho nó đi mà, hông cho, trả tiền đây cho khờ, trả đây."

Thằng khờ thấy hắn đang bị lôi đi, vùng vằng thêm một trận nằng nặc không cho hắn đi.

"Buông ra, mấy người buông tui ra, hôm nay tui phải sống chết với cái thằng điên đó."

"Có sống có chết gì á thì lên xã với tao rồi tao cho mày sống chết với công an."

Anh bảy buông tay thằng khờ ra, hướng tới hắn nói rồi giựt lại số tiền trên tay của hắn trả lại cho thằng khờ.

Thằng khờ định đi đến thì chị ba cản nó lại.

"Thôi con, để chú bảy với bác năm đem nó lên xã cho công an xử lý."

"Nhưng mà nó chưa xin lỗi khờ."

"Thôi con, chú bảy cũng lấy lại tiền cho con rồi, thôi xí xóa cho nó he. Con mà giằng co với nó nữa một hồi bị đánh nữa là bé út hông thương con nữa đó."

Nghe chị ba nhắc đến bé út, nó hông làm loạn nữa, ngoan ngoãn đứng yên.

"Cô ba lấy cho khờ chai nước mắm đi, bé út chờ khờ đi mua nước mắm về."

Mặt nó phụng phịu nói với chị ba rồi dậm chân quay đi. Chị ba để cảm ơn nó đã chặn thằng ăn cướp giúp chị lấy lại được cái túi tiền nên hông lấy tiền mua nước mắm của nó. Mà nó nhất quyết hông chịu, nó nhanh tay nhét tiền vào túi chị rồi phóng như bay về nhà.

Ở nhà, nhỏ chờ mãi mà vẫn chưa thấy thằng khờ đi chợ về, nhỏ sốt ruột.

"Làm gì mà mặt mày ủ rủ vậy út?"

"Ủa tía, tía mới về."

"Ờ."

"Con dọn cơm rồi, tía ra sau rửa mặt rồi lên ăn cơm cho khỏe."

"Ờ, mà má bây đâu sao tía hông thấy?"

"Dạ má mệt nên vô buồng ngủ rồi tía."

"Ờ, vậy để tía ra sau rửa mặt cái rồi tía lên ăn cơm."

"Dạ."

Anh tư vừa đi, mặt nhỏ liền ủ rủ trở lại. Thằng khờ đi lâu quá chưa về làm nhỏ lo lắng.

"Anh khờ đi chợ gì mà tới giờ này chưa về nữa, hông biết có bị làm sao hông nữa."

Nhỏ hồi hộp, cứ một chốc là đưa mắt ra sân ngóng coi thằng khờ về chưa.

"Bé út bé út, khờ về rồi nè."

Nghe giọng thằng khờ nó chạy ngày ra sân. Thằng khờ chưa chạm chân tới sân nhà mà cái giọng của nó đã vang vô tới trong nhà. Chạy nhanh quá, nó không để ý dưới chân nên không may nó vấp vô cục đá ngã lăn quay ra đất.

"Trời đất anh khờ. Anh có sao hông, sao đi đứng hông cẩn thận gì hết vậy nè."

"Khờ, khờ hông sao, chỉ bị trầy một chút thôi à, khờ mua nước mắm về cho bé út rồi nè."

Nhỏ vừa chạy ra tới sân đưa mắt tìm thì thấy thằng khờ té lăn ra đất. Tay chân nó trầy xước không ít. Nhỏ chạy tới đỡ thằng khờ dậy, nó xoay người thằng khờ rồi xoay người thằng khờ lại kiểm tra, trông nhoe chẳng khác chị sáu là bao. Nó vừa kiểm tra người ngọm thằng khờ xong thì vô tình mắt nó lướt thấy vết bầm trên mặt thằng khờ.

"Trời đất anh khờ, mặt anh bị sao nữa vậy nè?"