Cậu Chủ Thật Sau Khi Sống Lại Quyết Định Làm Cá Mặn

Chương 42

Theo sau nhân viên thu mua, khi đi ngang qua một hiệu thuốc, Tần Niệm nghĩ đến điều gì đó.

“Chờ chút.”

Cậu gọi nhân viên thu mua.

Nhân viên thu mua quay đầu lại: “Cậu Tần sao thế?”

Tần Niệm chỉ vào hiệu thuốc: “Tôi muốn mua ít đồ, có thể sẽ có hơi lâu, các anh có thể về trước.”

Nhân viên thu mua nhìn vào hiệu thuốc, hôm nay vừa lúc hiệu thuốc có sự kiện và cũng là ngày cuối tuần nên ngoài cửa tấp nập người.

“Không cần chờ cậu sao?”

Nhân viên thu mua vẫn có phần lo lắng.

Tần Niệm tươi cười: “Không sao đâu, các anh cứ về trước đi, bây giờ cũng không còn sớm nữa.”

Nhân viên thu mua gật đầu: “Vậy được.”

Anh ta chỉ vào hộp nhạc phổ đàn mình đang ôm trong lòng: “Vậy tôi sẽ đưa những thứ này về phòng cậu ở nhà họ Phong nhé?”

“Được.”

Nhân viên thu mua mang đồ quay về, Tần Niệm cũng quay người bước vào trong hiệu thuốc.

Hiệu thuốc đang có sự kiện nên người ra vào tấp nập, Tần Niệm xếp hàng chờ bên ngoài, cầm điện thoại gõ gì đó vào trong ghi chú.

Khi đến lượt cậu thì đã là giữa trưa.

Tần Niệm đến quầy, đưa ghi chú vừa mới viết xong cho cô gái ở quầy lễ tân xem: “Phiền cô lấy cho tôi những dược liệu này, chia làm sáu phần.”

Cô gái ở quầy lễ tân nhận lấy nhìn xem, đưa mắt hỏi một câu có lệ: “Trị mất ngủ sao?”

Tần Niệm gật đầu.

Kiếp trước, thầy của cậu cũng bị mất ngủ rất nghiêm trọng, vẫn luôn không trị khỏi được, Tần Niệm đã hỏi thăm nhiều nơi mới lấy được vài phương thuốc, phối lại nấu thành canh cho thầy, thế mà lại cải thiện giấc ngủ cho ông ấy rất tốt.

Dựa vào trí nhớ, Tần Niệm viết lại phương thuốc một lần nữa, dự định sẽ cho Phong Vọng dùng thử.

“Chờ chút.”

Cô gái lễ tân để lại lời này xong thì đã lưu loát bắt đầu bốc thuốc, cân thuốc và đóng gói.

Tần Niệm ôm sáu gói thuốc đi xe buýt về đến nhà họ Phong.

Từ khi Tần Niệm vào nhà họ Phong ở thì Phong Vọng đã đưa thẻ nhà cho Tần Niệm, để cậu có thể tự do ra vào nhà họ Phong.

Tần Niệm là vị khách đầu tiên của nhà họ Phong từ sau khi Phong Vọng làm gia chủ, đã nghe không biết bao nhiêu người làm trong nhà họ Phong nói.

Bảo vệ gác cổng đã biết được Tần Niệm từ đủ các lời đồn đãi, khi thấy Tần Niệm mang những gói thuốc trở về, bảo vệ giúp mở cửa rồi hỏi: “Cậu Tần bị bệnh sao?’

Tần Niệm cười: “Không phải, chỉ là một vài vị thuốc hỗ trợ giấc ngủ thôi.”

Bảo vệ gật đầu rồi đáp lại: “Cũng phải, vừa tới một nơi xa lạ, nếu lạ giường thì thật sự cũng sẽ dễ mất ngủ.”

Tần Niệm gật đầu, không hề sửa lời lại, đi vào trong cổng lớn nhà họ Phong.