Mật Đường Và Thanh Mai Thật Ngọt Ngào

Chương 3: Giấu em gái, chơi một mình!

Trình Đình Lộ toại nguyện chạm vào bàn tay nhỏ bé của cô, trong lòng vui không thể tả được, lập tức lấy một viên kẹo trong túi ra đưa cho cô.

Lúc đá bóng ban nãy, có một cô gái mập đưa nó cho cậu.

Tên của cô gái ấy là gì, cậu cũng quên rồi!

Cậu mắc chứng mù mặt nhẹ, không thể nhớ kỹ khuôn mặt của người khác, chủ yếu là do cậu lười nhớ.

Tất nhiên, ngoại trừ những người và động vật dễ thương.

Trong cái nóng oi bức, viên kẹo đã hơi tan chảy một chút.

Không đợi Tiểu Vãn Sinh từ chối, Trình Đình Lộ đã bóc lớp giấy gói bên ngoài, nhét vào miệng cô.

Vị ngọt lan tỏa trong miệng ngay lập tức.

Tiểu Vãn Sinh vô thức liếʍ liếʍ.

"Ngọt chứ?" Trình Đình Lộ có chút tự hào hỏi.

Trong miệng ngậm kẹo, cô bé gật đầu, ồm ồm nói lời cảm ơn: “Cảm ơn anh Tiểu Lộ.”

Trình Đình Lộ vỗ vỗ cái đầu nhỏ bù xù của cô nói: "Ngoan, sau này đi theo anh, chắc chắn em sẽ có đồ ngọt để ăn!"

Vợ chồng Lục Trình và Tống Dao ở một bên nhìn cảnh hai người thân thiết, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Họ sợ cô bé mới về nhà mới sẽ không thích ứng được, nhưng bây giờ, nhìn thấy cô bé thân thiết với Trình Đình Lộ, họ lại cảm thấy có hy vọng.

Vì thế, họ rất kỳ vọng nói với Trình Đình Lộ: "Tiểu Lộ à, bác Lục và dì Tống có thể nhờ con một việc được không? Em gái mới đến nhà, chưa quen với các bạn nhỏ xung quanh, sau này con có thể đưa con bé đi chơi cùng được không?"

Trình Đình Lộ lập tức vỗ ngực nói: "Không thành vấn đề, bác Lục, dì Tống, hai người cứ yên tâm giao em gái cho con!"

Chỉ là, cô bé đáng yêu như vậy, cậu không muốn đưa cô bé đi chơi cùng người khác, cậu muốn giấu cô bé đi, lén lút chơi một mình.

Nghĩ đến đây, Trình Đình Lộ ngẩng đầu lên, nhìn hai vợ chồng Lục Trình và Tống Dao rồi nói: "Bác Lục, dì Tống, con có thể dẫn em gái về nhà con chơi được không?”

"Đương nhiên là được!" Hai vợ chồng nhà họ Lục lập tức gật đầu, nhưng sợ cô gái nhỏ không vui nên cố ý hỏi: "Sinh Sinh, con có muốn chơi với anh trai không? Nhà anh trai ở ngay bên cạnh, trong sân có rất nhiều hoa đẹp. Con có muốn đến nhà anh trai chơi không?

Cô bé suy nghĩ một chút, anh trai này xinh đẹp, tên cũng hay, lại còn cho cô kẹo, chắc chắn là người tốt, vậy nên cô không khỏi gật đầu.

Vợ chồng nhà họ Lục thấy vậy thì thở dài một hơi, sau đó mỉm cười nhìn Trình Đình Lộ, nói: "Tiểu Lộ là anh trai, nhất định phải chăm sóc em gái thật tốt có biết không? Dì Tống sẽ chuẩn bị đồ ăn thật ngon cho con."

Trình Đình Lộ lập tức không khách khí: “Thịt kho tàu dì Tống làm rất ngon.”

"Được rồi, buổi tối dì Tống sẽ làm món thịt kho tàu, sau đó con có thể đến ăn cùng em gái." Tống Dao không khỏi mỉm cười.

"Cảm ơn dì Tống! Đi thôi em gái, anh trai sẽ đưa em đi chơi." Trình Đình Lộ lập tức nắm tay cô bé chạy về phía nhà bên cạnh.

Nhà bên cạnh, thấy con trai nhà mình đi ra ngoài, còn dẫn theo cô bé xinh đẹp nhà bên về nhà mình, ánh mắt Kiều An Hạ không khỏi sáng lên.

Thằng nhóc thúi không hề vô dụng chút nào.

Ánh mắt bà rơi vào cô bé toàn thân trắng như ngọc bên cạnh, đôi mắt lập loè toả sáng. Trình Đình Lộ nhìn thấy vẻ mặt của mẹ mình, cậu lập tức chặn cô bé phía sau lại.

“Đồ chơi mới” là của cậu, không ai được cướp đi, kể cả mẹ ruột cũng không được.

Nhìn thấy tư thế bảo vệ của con trai, Kiều An Hạ không khỏi thương lượng: "Con trai à, đây là em gái mới của nhà bác Lục cạnh nhà chúng ta sao? Mau tới đây, cho mẹ chơi với... Khụ khụ, cho mẹ ôm một cái thôi, được không?"