Sau Khi Xuyên Sách, Nữ Phụ Pháo Hôi Phát Điên Rồi

Chương 49: Đây là có chuyện gì?

Chương 49: Đây là có chuyện gì?

Chờ đến mười một giờ, người hầu mới thông báo cho hắn thiếu phu nhân đã trở lại.

Nhìn đồng hồ trên điện thoại, Diệp Cẩm Nhiên có chút tức giận. Rõ ràng tám rưỡi đã xong, vậy mà mười một giờ mới quay về.

Hơn nữa, cô còn không trả lời tin nhắn của hắn. Quá đáng lắm rồi! Hắn phải cho cô biết sự lợi hại của hắn.

Càng nghĩ càng tức, nhưng đợi hơn hai mươi phút vẫn chưa thấy Thẩm Tri Dao về phòng.

Diệp Cẩm Nhiên đứng ngồi không yên, mặc áo ngủ đi ra ngoài “Thẩm Tri Dao đâu?”

Người hầu đáp “Thiếu phu nhân kêu đói bụng, đang dùng bữa ở phòng ăn.”

Diệp Cẩm Nhiên “…”

Hắn đi về phía phòng ăn, quả nhiên nhìn thấy Thẩm Tri Dao quay lưng với hắn đang càn quét đồ ăn trên bàn “Tổ chương trình không cho em ăn sao? Đói như vậy?”

Âm thanh đột ngột vang lên dọa Thẩm Tri Dao nhảy dựng. Cô vỗ vỗ ngực, vội vàng uống một ngụm nước trái cây “Anh không xem phát sóng sao? Trần Chi Chi đứng hạng bét nên chúng tôi ở lại phụ giúp cô ấy.”

Diệp Cẩm Nhiên kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô “Đúng không?”

Thẩm Tri Dao thấy hắn lại gần, theo bản năng tránh né, sau đó lại phát hiện biểu cảm của Diệp Cẩm Nhiên không tốt, mới giả vờ muốn lấy đồ, lúc này mới tránh thoát một kiếp.

“Thật mà, tổ chương trình này cũng không có đạo đức quá rồi. Tối muộn còn muốn bọn Trần Chi Chi hỗ trợ dọn dẹp sân khấu, chỉ có hai người đội bọn họ.”

Diệp Cẩm Nhiên hỏi “Không phải em ghét Trình Chí Viễn sao? Vì sao còn muốn giúp hắn?”

Thẩm Tri Dao vừa ăn vừa nói “Tôi mềm lòng đó! Chủ yếu là muốn giúp Trần Chi Chi, con người Trình Chí Viễn nhỏ nhen như vậy khẳng định sẽ chỉ làm việc của hắn, không quan tâm cô ấy đâu.”

Trình Chí Viễn đã im lặng cả ngày hôm nay, không biết khi làm nhiệm vụ cùng Chi Chi hắn như thế nào, nhưng nhìn trạng thái kia hẳn sắp nổ tung rồi.

“Không nghĩ đến em lại quan tâm người khác như vậy.” Diệp Cẩm Nhiên nhìn khuôn mặt trắng mịn của cô, nhịn không được nhớ đến hình ảnh cô khiêu vũ trên sân khấu, thật sự không còn thích hắn sao?

“Trên núi Xuân Tuyết tôi không mang theo quần áo, đều là cô ấy cho tôi mượn.” Thẩm Tri Dao cười nói “Bằng không chỉ có một cái áo quay hình khẳng định lạnh chết.”

Tim Diệp Cẩm Nhiên như bị ai nhéo một cái “Tôi đã nhắc nhở em, là em không tin.”

Thẩm Tri Dao tập trung ăn, lười cùng hắn cãi cọ “Đúng đúng đúng, Cẩm gia nói gì cũng đúng.”

“Ting ting---”

Đúng lúc này, màn hình điện thoại Thẩm Tri Dao sáng lên.

Trên đó hiện ra một tin nhắn (Tôi là Cố Lâm, xin chỉ giáo nhiều @bạn)

Trong lòng Thẩm Tri Dao trầm xuống, vừa định lấy điện thoại, đã bị Diệp Cẩm Nhiên đoạt trước “Mật khẩu.”

Thẩm Tri Dao dừng một chút “…Sinh nhật của anh.”

Nguyên chủ quá yêu Diệp Cẩm Nhiên, ngay cả mật khẩu điện thoại cũng là sinh nhật hắn.

Bình thường cô đều mở khóa vân tay, cho nên đã quên sửa mật khẩu.

Diệp Cẩm Nhiên nhập sinh nhật mình, mật khẩu sai?

Một đạo ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Thẩm Tri Dao, không tiếng động hỏi cô đây là chuyện gì.

Thẩm Tri Dao sửng sốt, sao lại không mở được? Cô thật sự không đổi mật khẩu a!

“Anh thử lại một lần nữa xem, không phải nhập sai rồi chứ?”

Diệp Cẩm Nhiên nhìn cô “Em cảm thấy tôi sẽ nhập sai sinh nhật mình sao? 001029.”

Thẩm Tri Dao phản ứng lại, có chút xấu hổ nói “521029, anh nhập đi.”

Dựa theo lời Thẩm Tri Dao, Diệp Cẩm Nhiên thành công mở khóa màn hình điện thoại.

“Anh là Cố Lâm, xin chỉ giáo nhiều hơn @Dao Dao đi ngủ sớm một chút, có dịp hãy hợp tác cùng nhau.”

Bình luận bên dưới bài viết đã muốn oanh tạc, hầu như đều là những tiếng thét chói tai.

[A a a a, rất muốn xem Cố Lâm khiêu vũ. Giải trí Phong Vân mau chóng sắp xếp chương trình cho chồng tôi đi. Cảm tạ!]

[Ngay cả Cố Lâm cũng đã đăng weibo. Đây là lần đầu anh ấy đăng bài tag người lạ, mà không phải nhân viên công tác như thường.]

[Người mới này khiến cho cả Cố Lâm cũng đứng ngồi không yên sao? Tôi muốn xem thử buổi trực tiếp hôm nay, …]

[Nói thật, hôm nay tôi cũng bị Thẩm Dao làm cho kinh diễm rồi, Cố Lâm so với người nào đó hẳn là càng xứng hơn đi.]

[Lầu trên đừng có giẫm đạp người khác được không? Con trai nhà chúng tôi làm gì chọc đến cô sao? PS: tôi yêu cả hai anh nha.]

[Không phải giẫm đâu, bởi vì quả thực Cố Lâm so với Tiền Tôn Hạo đẳng cấp hơn nhiều nhé…]

[…]

Diệp Cẩm Nhiên quay đầu “Em cảm thấy thế nào?”

Thẩm Tri Dao ngẩn người, lập tức tỏ rõ thái độ “Tôi cảm thấy ai cũng không đẹp bằng anh! Người đàn ông của mình vẫn là tốt nhất.”

Điều này cần phải so sao? Nếu nói Tiền Tôn Hạo tốt hơn Cố Lâm, đây không phải nói dối sao? Diệp Cẩm Nhiên còn rõ chuyện Tiền Tôn Hạo hơn cả cô nữa đó!

Nhưng nếu nói Cố Lâm hơn Tiền Tôn Hạo, người đàn ông lòng dạ hẹp hòi này sẽ không tức giận?

Không nên không nên, vẫn là dỗ dành hắn trước để bảo toàn mạng sống đi.

Diệp Cẩm Nhiên hài lòng gật đầu “Lời này còn nghe được.”

Thẩm Tri Dao “…” Ngốc ngếch, tôi chỉ nói ngọt thế thôi, không có ý gì đâu.

Diệp Cẩm Nhiên nhìn cô “Em ăn đi! Ăn xong tôi có chuyện muốn nói với em.”

Hắn nói xong, liền tiện tay cầm lấy điện thoại của cô đi về phòng ngủ.

Thẩm Tri Dao nháy mắt có chút chột dạ, giống như thứ hắn cầm không phải điện thoại, mà là quả bom nổ chậm.

Nhưng rất nhanh cô tỉnh táo lại, ở thế giới này cô không có bạn bè, bên trong di động cũng không nói Diệp Cẩm Nhiên, có cái gì để lo lắng?

Thẩm Tri Dao chậm chạp dùng bữa, sau đó mới đi về phòng ngủ.

Mới vừa bước vào, liền cảm thấy không khí trong phòng không đúng.

Diệp Cẩm Nhiên đang cầm di động trên tay, đôi mắt như sắp bốc lửa.

Thẩm Tri Dao không dám bước lên phía trước “Sao vậy?”

Diệp Cẩm Nhiên đứng dậy, đưa điện thoại đến trước mặt cô “Thẩm Tri Dao, những lời này của ba em có ý gì? Em tốt nhất nên giải thích rõ cho tôi.”

Thẩm Tri Dao nhìn tin nhắn mới nhất lão Thẩm gửi cho cô, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

“Tên nhóc Cố Lâm vừa gọi điện thoại cho ba, hỏi thăm rất nhiều chuyện gần đây của con.”

“Đứa trẻ này vẫn không đứng đắn như trước, nhưng hắn vẫn nhớ sinh nhật của con, coi như vẫn còn lương tâm.”

“Tuy rằng con đã kết hôn với Diệp Cẩm Nhiên, lời này ba biết không nên nói, nhưng giày có vừa hay không chỉ có đeo lên chân mới biết. Nếu con không thể kiên trì tiếp, vậy ly hôn đi! Đừng nghĩ nhiều, baba chỉ hy vọng con hạnh phúc.”

“Cẩm Nhiên tuy rằng không tồi, nhưng con đã vì nó mà chịu không ít khổ sở. Vì một người không thương mình quả thực không đáng a!”

Không cần đọc đến tin nhắn cuối cùng, Thẩm Tri Dao đã bắt đầu nghĩ đến việc gọi xe cấp cứu.

Đây là có chuyện gì? Vị này là ba ruột của cô sao?

Lão Thẩm ơi là lão Thẩm, chỉ một cuộc điện thoại của Cố Lâm khiến người dao động thành như vậy? Hắn rốt cuộc cho người ăn bùa mê thuốc lú gì!

Bây giờ tốt rồi, người khác làm bậy cô đến trả nợ, giờ phải giải thích như thế nào a!