Sau Khi Xuyên Sách, Nữ Phụ Pháo Hôi Phát Điên Rồi

Chương 44: Có thể phát sóng được chứ?

Chương 44: Có thể phát sóng được chứ?

Đến công viên, Thẩm Tri Dao nhìn quần chúng vây quanh tổ chương trình, và Trình Chí Viễn đang đứng bên trong, liền vẫy tay chào Diệp Cẩm Nhiên rồi xuống xe.

“Buổi tối nhớ về nhà sớm một chút.” Diệp Cẩm Nhiên cách tấm kính xe nói.

Thẩm Tri Dao đáp một tiếng, hèn mọn nói “Tôi biết rồi.”

Ánh nắng sớm tán trên khuôn mặt cô, làn da trắng nõn cơ hồ muốn phát sáng giữa đám người.

Cô gửi một tin nhắn thoại cho Khả Khả, chẳng mấy chốc đã thấy cô ấy xuất hiện.

“Chị Dao Dao, vị trí của Tiền Vô Việt bị đổi rồi.”

Thẩm Tri Dao sửng sốt “Tại sao?”

Bởi vì những lời nói hôm qua của cô? Chỉ là Trình Chí Viễn có sandal lớn như vậy vẫn còn tham gia, Tiền Vô Việt vì sao bị thay rồi?

Hứa Khả Khả nói “Tiền Tôn Hạo đến đây, nghe nói là quyết định bất ngờ. Tiền catxe giống nhau, trả Tiền Vô Việt thế nào Tiền Tôn Hạo như thế.”

Thẩm Tri Dao hiểu rõ, bản thân thiếu chút nữa đã tuôn ra chuyện xấu của hai người bọn họ, không cần nghĩ cũng biết Tiền Tôn Hạo cố ý đến tìm cô.

“Binh đến tướng chặn.” Thẩm Tri Dao cười nói “Cho dù muốn trốn cũng không trốn được nữa rồi.”

Hứa Khả Khả dặn dò “Chị phải cần thận. Tình cảm anh em bọn họ vô cùng tốt, hơn nữa Tiền Tôn Hạo là cây rụng tiền của công ty. Sau khi Trình Chí Viễn của Thiếu niên đoàn thất bại, X boys chính là nhóm nhạc thay thế bọn họ. Hai năm nay, bọn họ đã trực tiếp làm lu mờ X boys. Đặc biệt là Tiền Tôn Hạo, fans của hắn so với Trình Chí Viễn còn đáng sợ hơn nhiều.”

Thẩm Tri Dao cười cười nói “Chị biết rồi. Cho dù có nhiều fans thì sự thật vẫn là sự thật không phải sao? Đi thôi!”

Hai người đi đến trước mặt đạo diễn, lấy tờ nội dung quay ngày hôm nay.

Khi cô đang đọc, một bóng người đột nhiên che đi ánh nắng trên đầu.

Thẩm Tri Dao ngước mắt, nhìn Tiền Tôn Hạo mặc một chiếc áo phông màu đen, đeo một chiếc vòng bạc trên cổ, khuôn mặt tuy rằng không tồi, nhưng đôi mắt tối tăm kia thực khiến người ta chán ghét.

Không giống đôi mắt Diệp Cẩm Nhiên, sâu như biển, đè nén sự u ám và khó dưới đáy mắt.

Cho dù tính cách hắn xấu xa, nhưng vẻ bề ngoài quá hoàn hảo kia lại khiến cho người ta tự mình rơi vào tay giặc.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn không tức giận!

“Hi, lâu rồi chưa gặp!” Tiền Tôn Hạo mỉm cười chào hỏi, một đám fans hâm mộ phía sau hò hét chói tai.

Nếu không phải có sự chuyên nghiệp rèn luyện nhiều năm, cô thật muốn che hai tai lại.

“Đúng vậy, trùng hợp quá!” Khuôn mặt xinh đẹp không chút tì vết nở nụ cười “Em trai anh sao lại không đến nữa rồi?”

Tiền Tôn Hạo nhìn Thẩm Tri Dao nói “Có lẽ là tiếc hơn 10.000 tệ kia, cảm thấy bản thân tham gia chương trình còn phải trả tiền, cho nên không muốn đến nữa. Tôi đến thay em ấy!”

Thẩm Tri Dao gật đầu “Là như vậy à. Vậy thật đáng tiếc. Tôi còn cảm thấy anh ta thật tốt.”

Cô đang nghĩ nếu hôm nay hắn còn không ngoan ngoãn, cô sẽ không ngại dạy dỗ hắn làm người. Kết quả hôm nay lại chạy trốn, đúng là chẳng thú vị gì!

“Đúng không?” Tiền Tôn Hạo đột nhiên lại gần Thẩm Tri Dao “Tôi cảm thấy bản thân tốt hơn em trai mình rất nhiều, đặc biệt là phương diện kia…”

Thẩm Tri Dao nhướng mày, có chút chán ghét kéo xa khoảng cách “Fans của anh còn đang nhìn đó? Anh có ổn không vậy?”

Tiền Tôn Hạo đáp “Điều này có là gì? Bọn họ thích liền để bọn họ nhìn. Tôi cũng thích nhìn cô.”

Thẩm Tri Dao “…Anh thật đúng là không biết sợ cái gì”

Trong nguyên tác, thời điểm Tiền Tôn Hạo xuất hiện cô còn rất thích, cảm giác hắn đẹp trai lại có sức hút, hát nhảy tốt. Người đàn ông như vậy, ai mà không thích.

Cho đến khi tin tức về hắn được tung ra, Thẩm Tri Dao mới không còn chút hứng thú nào với hắn.

Mà hiện tại bị hắn câu dẫn, cô thậm chí cảm thấy ghê tởm.

Tiền Tôn Hạo nhìn cô nói “Cô sợ cái gì? Cô muốn nổi tiếng, chỉ sợ sau cùng lại tự mình hại mình. Tôi đau lòng đó!”

Thẩm Tri Dao chán ghét “Đừng có ghê tởm như vậy, tôi muốn nôn.”

Nói xong, cô trực tiếp xoay người đi tìm Hứa Khả Khả đang đi mua café.

Một lát sau, mọi người đã đến đủ. Đạo diễn nói qua về công việc hôm nay, sau đó liền bắt đầu.

“Chia đội vẫn giống như hôm qua, nếu muốn đổi người hợp tác, có thể đến chỗ của tôi làm nhiệm vụ.”

“Cơ hội chỉ có 1 lần, nếu thất bại sẽ không còn cơ hội nào khác. Mong mọi người cẩn thận lựa chọn.”

“Nội dung nhiệm vụ hôm nay là: trong một giờ thu thập đủ một nghìn chữ ký, lưu ý chỉ có thể viết tay. Sau khi hoàn thành sẽ tính thành công.”

Trần Chi Chi “…Cái này có thể hoàn thành được?”

Lúc này làm gì có người đến công viên, hơn nữa người đi bên ngoài cũng không dễ dàng lôi kéo.

“Không ai muốn đổi bạn chơi của mình đúng không?”

“Nếu vậy hiện tại tôi sẽ tuyên bố nhiệm vụ phụ: Mỗi người sẽ có 500 tệ, hãy mua một món quà có thể khiến cho bạn chơi bất ngờ. Nếu bạn chơi không lộ ra biểu cảm bất ngờ, nhiệm vụ thất bại, đĩa quay nhận hình phạt đã được chuẩn bị xong.”

“Nhiệm vụ hôm nay đơn giản như vậy?” Chiêu Tuyết nhỏ giọng nói.

Thẩm Tri Dao cười cười “Chỉ sợ không đơn giản như vậy.”

Sau khi nhận được kinh phí hoạt động, Tiền Tôn Hạo nhìn Thẩm Tri Dao nói “Thẩm Dao, tôi sẽ không nhận được món quà ‘kinh hỉ’ trị giá 10 tệ chứ.”

Hắn cười hỏi, thậm chí còn mang theo chút cợt nhả. Nhưng đối với cô, quả thực không khác tên hề nhảy nhót.

Thẩm Tri Dao nhìn thoáng qua camera phía sau “Anh yên tâm, tuyệt đối sẽ không! Dù sao…Lần trước đánh anh tôi là người có lỗi.”

Vừa dứt câu, sắc mặt Tiền Tôn Hạo liền thay đổi.

Tình cảnh ngày đó hiện rõ trước mắt, hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến cô gái tay chân nhỏ nhắn này sẽ ra tay tàn nhẫn như vậy. Hắn căn bản không thể phản kháng.

Chuyện khủng bố hơn là, hắn thậm chí có thể cảm nhận được cô chưa dùng hết sức.

Hay nói rằng, cô vẫn luôn kiềm chế sức lực thật sự của mình.

“Không sao, bị mỹ nhân như cô đánh, có sao vẫn đáng.” Tiền Tôn Hạo lộ ra vẻ câu người “Nếu ngày đó ánh sáng trong mật thất rõ hơn một chút, có lẽ tôi sẽ chủ động đầu hàng.”

Thẩm Tri Dao “Nếu đã như vậy, bất luận tôi cho anh món quà gì anh sẽ đều vui vẻ đúng không?”

Tiền Tôn Hạo cười tủm tỉm “Đương nhiên rồi!” Hắn rất tốt tính đó!

Thẩm Tri Dao cong khóe miệng “Có người nào đã nói với anh chưa, đừng chơi với lửa có ngày bỏng tay đó.”

Tiền Tôn Hạo vẫn cười tươi như trước “Không có việc gì.”

Thẩm Tri Dao mặc kệ hắn, xoay người vừa đi vừa nói “Anh vui là được.”

Câu từ bên trong, rõ ràng mang theo hàm ý khinh thường.

Hai cameraman nhìn nhau, đoạn này nếu được chiếu, fans của Tiền Tôn Hạo sẽ đem Thẩm Tri Dao ăn tươi nuốt sống mất.