Chương 39: Còn tôi thì sao?
Trong người Tiền Vô Việt chỉ sót lại 112 tệ, đột nhiên không biết nên làm thế nào.
Nhìn bộ dáng này của hắn, Thẩm Tri Dao từ trong ví lấy ra 100 tệ, cùng 112 tệ của Tiền Vô Việt đưa cho người phục vụ.
“Chờ một chút, tôi trả lại tiền cho hai người.”
Vừa nói, người phục vụ vừa đi lấy tiền.
Tiền Vô Việt nhìn Thẩm Tri Dao “Cảm ơn.”
Thẩm Tri Dao lắc đầu “Không cần khách sáo.”
Một lát, phục vụ cầm theo đồ uống cùng tiền thừa trả lại cho hai người.
Tiền Vô Việt đang muốn nói người phục vụ đưa tiền cho Thẩm Tri Dao, lại không ngờ Thẩm Tri Dao đưa lại cho hắn “Anh cầm lấy đi! Sau này dễ tính.”
“Dễ tính?” Tiền Vô Việt khó hiểu
“Ừm.” Thẩm Tri Dao gật đầu, uống một ngụm sinh tố “Hương vị không tồi”
Tiền Vô Việt cho rằng Thẩm Tri Dao đang muốn bồi thường việc đùa giỡn hắn vừa nãy, trực tiếp cầm lấy số tiền thừa cho vào túi.
Một lát sau, cà phê và kem socola xoài được mang ra. Dưới ánh nắng mặt trời, hắn đột nhiên cảm thấy cô gái thực hoàn hảo.
Nếu không có sự việc trong mật thất ngày đó, có lẽ anh họ hắn cũng sẽ rung động đi.
Nhưng người như anh họ, hứng thú với nữ sinh cũng chỉ năm ba bữa.
Đối với Thẩm Dao, có lẽ sẽ được 10 ngày nửa tháng.
Vì cô ấy mà đắc tội anh họ, quả thực không đáng giá.
Nghĩ đến đây, Tiền Vô Việt nhìn Thẩm Tri Dao đang ăn, nói “Cô chưa từng yêu đương thật sao?”
Thẩm Tri Dao ăn một muỗng kem socola, thản nhiên đáp lại “Không có, sao vậy?”
Tiền Vô Việt “Không có gì, chỉ là cảm thấy không tin được cô lại chưa từng yêu đương. Cô rất xinh đẹp.”
Thẩm Tri Dao không ngẩng đầu “Chính bởi vì rất đẹp, cho nên không ai có thể xứng với tôi. Anh hiểu ý của tôi chứ?”
Tiền Vô Việt sửng sốt, sau đó cười nhẹ “Tôi hiểu, tôi không xứng.”
Thẩm Tri Dao gật đầu, tiếp tục thưởng thức món ăn trong tay “Anh hiểu là tốt rồi.”
Hai anh em nhà Tiền gia này, chỉ cần không trêu chọc đến cô là được.
Một tên không biết xấu hổ, một tên biếи ŧɦái. Có tin đồn hai người họ đồng tính luyến ái, nên bám chặt lấy nhau, đừng ra ngoài hại những cô gái khác nữa.
[Người phụ nữ này đúng là cái gì cũng dám nói.]
[Quả nhiên cô ta ỷ vào bản thân trẻ tuổi xinh đẹp, cho nên mới không coi ai ra gì! Phi, tôi khinh!]
[Vô Việt nhà chúng ta làm sao? Mời cô uống nước ăn kem còn bị cô chê không xứng? Tôi cạn lời rồi!]
[Thật đáng ghét! Người phụ nữ này có biết nói chuyện không vậy?]
[Trước đó tôi còn thích cô ấy, nói chuyện quá phận rồi.]
Im lặng một lúc, Tiền Vô Việt lại hỏi “Trong những khách mời tập này, cô có thích ai không?”
“Có.” Thẩm Tri Dao trả lời “Chi Chi, Chiêu Tuyết, Tiểu Ngọc ai tôi cũng thích.”
Tiền Vô Việt “…Tôi đang nói đàn ông.” Người phụ nữ này cố ý đúng không.
Thẩm Tri Dao lắc đầu “Không có! Nhưng mà Hồ Nhạc Dương khá đáng yêu, Lý Thiên Khải cũng tạm.”
Tiền Vô Việt “Hết rồi?”
Thẩm Tri Dao cắn một miếng xoài “À, Trình Chí Viễn rất thích khoe khoang.”
Tiền Vô Việt thuận miệng hỏi tiếp “Còn tôi thì sao?”
Lời vừa nói xong, Tiền Vô Việt liền cảm thấy hối hận. Đây không phải tự dâng mặt mình lên cho người ta đánh giá sao?
Không nghĩ đến Thẩm Tri Dao nhìn về phía Tiền Vô Việt, thốt lên “Tôi cảm thấy anh khá tốt, rất có đầu óc.”
Tiền Vô Việt hơi sửng sốt, người phụ nữ này đánh giá hắn cao như vậy?
“Chính là vì sao tôi cảm thấy, cô rất có ý kiến với tôi?” Tiền Vô Việt hỏi “Sẽ không phải bởi vì anh họ, cho nên cô không thích tôi chứ.”
Thẩm Tri Dao đang ăn liền khựng lại, tên này có bệnh à.
“Tôi không ghét anh họ anh.” Thẩm Tri Dao thấy hắn không tin “Tôi chỉ đơn giản cảm thấy công phu của hắn chưa luyện tốt, không phải hắn vẫn canh cánh đến bây giờ chứ. Nếu đúng là như vậy thì tôi rất xin lỗi. Tôi chính là người…thẳng thắn như thế.”
Tiền Vô Việt nhìn cô, không lọt bẫy của hắn?
“Không có, chỉ là tôi cảm giác thái độ hôm nay của cô đối với tôi rất kỳ lạ.”
Thẩm Tri Dao uống một ngụm sinh tố dâu tây “Anh suy nghĩ nhiều rồi, so sánh với Trình Chí Viễn, thái độ của tôi với anh tốt hơn nhiều lắm.”
Tiền Vô Việt cười cười, như nắm bắt được manh mối nào đó “Sao cô lại không thích Trình lão sư thế? Anh ấy từng đắc tội cô?”
Thẩm Tri Dao liếc mắt xem thường “Không có! Tôi chỉ đơn thuần ghét mấy người thích khoe khoang.”
Cô trả lời quá mức thoải mái, hai mắt tiền Vô Việt giật giật. Chuyện gì đang xảy ra? Sao cô ta có thể nói tự nhiên như vậy?
Tuy rằng hắn đã đạt được mục đích của mình, nhưng trong lòng không hiểu sao lại vẫn có dự cảm. nếu hắn thật sự chọc giận cô, kết cục của hắn nhất định sẽ không đẹp đẽ gì.
[Ha ha ha, tôi đồng tình. Tôi cũng cảm thấy Trình Chí Viễn mắc bệnh chủ nghĩa đại nam nhân.]
[Đây có phải kịch bản trước không? Lần đầu tôi thấy có nghệ sĩ dám nói như vậy.]
[Tiền Vô Việt chỉ đơn thuần hỏi Thẩm Tri Dao những vấn đề này sao? Tôi cảm thấy anh ta đang gài bẫy Thẩm Dao?]
[+1, Tiền Vô Việt rõ ràng gây bất lợi cho Thẩm Dao. Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn rất chuẩn xác.]
[Mấy câu hỏi này càng nghĩ càng cảm thấy có vấn đề, chỉ có Thẩm Dao mới dám nói…]
[Trách không được Thẩm Dao đối với hắn như vậy, hẳn cô ấy đã sớm nhận ra rồi.]
[Cái gì cũng bịa đặt được. Tiền Vô Việt đã làm gì đâu, là cô ta gài anh ấy trước.]
[…]
Thẩm Tri Dao vừa thưởng thức ly kem, vừa nhìn Tiền Vô Việt nói “Nghe nói quan hệ của anh và anh họ Tiền Tôn Hạo khá tốt, anh rất hiểu hắn đi.”
Tiền Vô Việt gật đầu “Cũng coi như vậy! Nhưng trên đời này làm gì có ai dám nhận bản thân rất hiểu biết về ai đâu?”
Hắn có dự cảm, người phụ nữ này đang bắt đầu phản kích.
Thẩm Tri Dao cười cười “Đúng vậy! Đặc biệt là người chưa từng đồng giường cộng chẩm với hắn giống như cậu, cũng không thể nói cái gì mà hiểu hay không hiểu.”
Da đầu Tiền Vô Việt tê dại “Đúng vậy. Dù sao tôi cũng không phải vợ anh ấy, sao có thể đồng giường cộng chẩm.”
Thẩm Tri Dao cười không nói. Dáng vẻ vừa muốn nói vừa thôi khiến hắn sợ hãi.
Sao lại thế này, chẳng lẽ cô ta biết việc hắn đã lên giường cùng anh họ?
Không, một cái người mới ra mắt không có hậu trường sao có thể biết được?
[Cái quái gì vậy? Người phụ nữ này đang nói Tiền Vô Việt và Tiền Tôn Hạo lσạи ɭυâи? Mẹ nó…]
[Lầu trên đừng nói bậy? Ôm Tiền Tôn Hạo về, từ chối bịa đặt.]
[Chẳng lẽ mọi người không phát hiện, thời điểm Thẩm Dao nói câu này, sắc mặt Tiền Vô Việt tái nhợt đi sao?]
[Hình như đúng vậy, sau khi Thẩm Dao nói xong, Tiền Vô Việt liền im miệng!!!]
[Hỏi tiếp đi? Sao lại không hỏi nữa! Thẩm ca tuyệt vời…]
[Sao lại như thế này a a a]