Chương 40: Không hổ là cô
Trong văn phòng, Diệp Cẩm Nhiên nhìn Trần Vũ “Chuyện xấu của anh em nhà Tiền gia, cậu không cẩn thận tiết lộ ra ngoài?”
Đây chính là tin tức hắn muốn chờ đến khi nghệ sĩ nhà mình gặp chuyện mới đem ra áp chế. Nhưng may là nghệ sĩ nhà hắn đều nghe lời, không gây ra chuyện gì, cho nên vẫn chưa cần sử dụng đến.
Trần Vũ vẻ mặt hoang mang “Tôi không có.”
Diệp Cẩm Nhiên chắp hai tay, nhìn Thẩm Tri Dao bên trong màn hình điện thoại đang lặng lẽ ăn kem, lòng đầy nghi hoặc. Cô ấy biết chuyện này như thế nào?
Nhìn vẻ mặt đầy ẩn ý của cô, hắn dám khẳng định cô ấy đã biết một ít gì đó.
Không được, chờ cô quay về, hắn nhất định phải tra xem gần đây người phụ nữ này đang làm cái gì!
Ngồi uống nước chơi di động đến bảy giờ tối, Thẩm Tri Dao và Tiền Vô Việt mới đi đến khách sạn năm sao cách đó không xa.
[Cuối cùng đã đến giờ ăn tối rồi sao? Bộ dáng tự nghịch điện thoại của hai người bọn họ thực giống như khi tôi và chồng chiến tranh lạnh vậy!]
[Nói thực, tôi rất hoài nghi đây chỉ là show giải trí sao? Như thế nào Thẩm Dao vừa đến liền cảm giác show yêu đương biến thành show thi đấu thể thao vậy.]
[Ha ha ha, đây vốn là show thi đấu thể thao mà.]
[Nhìn đội bên cạnh kìa, Lý Thiên Khải và Lăng nữ thần ngọt muốn chết.]
[+1, Chiêu Tuyết và Hồ lão sư cũng vậy! Ôi chao ôi, rất yêu chiều, rất sủng ái!]
[Cho nên chỉ có tôi thích xem Thẩm Dao và Tiền Vô Việt à?]
[Không, tôi cũng thích, người phụ nữ này đúng là dũng cảm.]
Hai người đi vào nhà hàng, sau khi ngồi xuống liền bắt đầu gọi món.
Thẩm Tri Dao: “Anh gọi món trước đi.”
Tiền Vô Việt lắc đầu “Lady first, cô gọi trước đi.”
Thẩm Tri Dao cũng không khách sáo, gọi đồ ăn xong liền đưa thực đơn cho Tiền Vô Việt “Tôi xong rồi.”
Tiền Vô Việt xem thực đơn, mỗi món ở đây đều rất đắt. Nhưng nghĩ đến Thẩm Tri Dao sẽ trả tiền, hắn liền không khách khí.
Coi như tiền bồi thường thương tích của anh họ đi!
“Mấy món này đi!” Sau khi chọn xong đồ ăn, Tiền Vô Việt đưa thực đơn cho người phục vụ.
Người phục vụ nói “Tổng cộng 34,856 tệ, hai vị quẹt thẻ hay trả tiền mặt?”
Tiền Vô Việt nhìn về phía Thẩm Tri Dao, cô hào phóng đáp “Quẹt thẻ!”
[Nữ nhân này ngay cả một chai nước còn luyến tiếc mua cho đồng đội, bây giờ lại tranh trả tiền?]
[Thật hiếm có! Hào sảng thế sao!]
[Thẩm cả của chúng ta hào phóng với em họ Tiền Tôn Hạo như vậy?]
[Tiền Tôn Hạo: Tôi đến thì bị đánh. Tiền Vô Việt: Tôi đến được ăn bữa tiệc lớn.]
[Cười chết, đây là dùng tiền mua chuộc sao?]
Chờ đến khi người phục vụ thanh toán xong rồi rời đi, Thẩm Tri Dao mới nhìn Tiền Tôn Hạo nói “Tổng cộng 34856 tệ. Thực ra tôi khá hào phóng, chúng ta mỗi người một nửa, trước đó tôi cho anh mượn 100 tệ, anh chuyển cho tôi 17528 tệ nhé!”
Tiền Vô Việt ? ? ? ?
“Khụ khụ----” Diệp Cẩm Nhiên vừa uống ngụm nước liền thiếu chút nữa phun ra, người phụ nữ này…thật sự không hổ danh là cô!
[Mẹ kiếp ha ha ha…Tôi cười điêng rồi! Thật đúng là không ngờ được.]
[Cười ná thở, tôi đã nói ngay cả chai nước Thẩm Dao còn tiếc tiền sao có thể thống khoái trả tiền như vậy.]
[ ha ha ha ….]
[Đau bụng quá, Tiền Vô Việt cho rằng có người trả tiền, nên cố ý gọi nhiều như vậy. Giờ thì hay rồi]
[Tiền Vô Việt: thực xin lỗi anh họ, em cũng bị hãm hại. Ha ha ha…]
[Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Thẩm Dao đã cấp mặt mũi cho hắn rồi, không trực tiếp chia AA trước mặt phục vụ. Nhà hàng này tôi đã đến rồi, thật sự rất đắt.]
[Trách không được ban nãy nói dễ tính, hóa ra là vậy]
Sau khi lên món, Thẩm Tri Dao nghe thấy tin nhắn ting ting, trực tiếp coi Tiền Vô Việt là người trong suốt, ăn vô cùng vui vẻ.
Đến đã đến rồi, không ăn no sao được?
Mãi đến khi cơm no rượu say, hai người mới đạp xe quay về nơi ghi hình. Dọc đường đi, sắc mặt Tiền Vô Việt không thay đổi.
Hôm nay là ngày bi thảm nhất của cuộc đời hắn, vừa mất mặt mũi vừa mất tiền!
“Sau khi bỏ phiếu, đội xếp thứ nhất hôm nay là Lăng Tiểu Ngọc-Lý Thiên Khải. Bọn họ không chỉ hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, còn có thể nhận kinh phí cho ngày mai.”
“Ba đội còn lại theo thứ tự là Chiêu Tuyết –Hồ Nhạc Dương, Thẩm Dao-Tiền Vô Việt, Trần Chi Chi-Trình Chí Viễn.”
Thẩm Tri Dao nhìn vẻ mặt tối sầm của Trần Chi Chi, lại biết Trình Chí Viễn khẳng định đã gây rắc rối, bằng không sao có thể xếp sau cô và Tiền Vô Việt.
“Đội đứng cuối cùng Trần Chi Chi-Trình Chí Viễn sáng mai sẽ bắt đầu làm việc kiếm kinh phí tham gia trò chơi, những đội còn lại có 1000 tệ kinh phí khởi động.”
“Thẩm Dao, cấm sử dụng thẻ phần thưởng tổ chương trình đưa.”
Thẩm Tri Dao “…” Keo kiệt! Đã cho còn không cho dùng!
“Tập ghi hình hôm nay kết thúc, mọi người vất vả rồi. Ngày mai gặp lại.”
Sau khi cúi chào người xem phát xóng, camera ghi hình đóng lại.
Vừa đóng máy, Trần Chi Chi đi đến bên cạnh đạo diễn “Đạo diễn, hôm nay Trình Chí Viễn vi phạm quy tắc làm cho nhiệm vụ thất bại, tôi sẽ không bị trừ kinh phí khởi động đúng không?”
Đạo diễn nhìn Trình Chí Viễn đang đi tới “Hai người là một đội, đương nhiên có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu.”
Có một Thẩm Dao không chơi theo lẽ bình thường đã đủ rồi, những người khác không thể gây ra nhiễu loạn gì nữa.
Ở bên kia, Hứa Khả Khả đứng cạnh Thẩm Tri Dao nhỏ giọng “Chị Dao Dao, những lời chị nói hôm nay đã oanh tạc cộng đồng fans hâm mộ rồi, hiện tại mọi người đều đồn đoán Tiền Vô Việt và Tiền Tôn Hạo. Những chuyện này không nên nói ra, bằng không về sau hai người bọn họ tung ra chứng cứ chứng minh, chúng ta rất dễ bị mắng.”
Thẩm Tri Dao vừa đi vừa nói “Không, bọn họ sẽ không có chứng cứ.”
Hứa Khả Khả “Chị Dao Dao, loại chuyện này muốn chứng minh rất dễ, hơn nữa bọn họ còn không phải GAY.”
Thẩm Tri Dao dừng lại “Ai nói bọn họ GAY?”
Hứa Khả Khả sửng sốt “Trong chương trình chị không phải nói…”
Cái gì đồng giường cộng chẩm, cái gì hiểu biết….?
Khóe miệng Thẩm Tri Dao lộ ra nụ cười đầy ẩn ý “Anh em cùng ngủ trên giường, không nhất định là GAY, cũng có thể xuất hiện thêm người thứ ba, thứ tư. Em nói đúng không?”
Hứa Khả Khả giật mình “Chị Dao Dao ý của chị là…”
Ngón tay trắng mịn nhẹ nhàng đặt lên vai Hứa Khả Khả “Suỵt, đừng nói ra, chuyện hay còn ở phía sau.”
Hứa Khả Khả không dám tin nhìn cô gái xinh đẹp phía trước. Không biết vì sao, cô đột nhiên cảm nhận được cô gái này thực sự hiểu biết còn nhiều hơn cô.
Nửa giờ sau, Thẩm Tri Dao về đến biệt thự.
Vừa vào cửa, khuôn mặt đẹp như tạc tượng đập vào mắt “Em theo tôi lên trên.”
Thẩm Tri Dao nuốt nước miếng “Mới hơn 9h, còn sớm đi.”
Diệp Cẩm Nhiên “…Tôi nói là là thư phòng.”
Trong đầu người phụ nữ này đang nghĩ cái quái gì vậy!