Vương Tử Giả Phải Chạy Trốn!

Chương 17: Quá Khứ Bị Chôn Vùi

Ý Hiên bị đuổi ra khỏi phòng, cậu tựa người vào bức tường lạnh lẽo, tâm trạng chìm sâu vào vực thẳm.

Cậu biết rằng luật lệ của đế quốc không dễ dàng thay đổi và Layla sẽ bị treo cổ khi bị phán xử xong.

Ánh mắt cậu đờ đẫn, nhìn chằm chằm vào một điểm vô định trên tường trong lòng dấy lên những suy nghĩ hỗn loạn.

Làm cách nào để cứu em ấy đây…

Trong khi đó, Arthur ngồi lại trong phòng làm việc cảm xúc lẫn lộn. Tên hầu này quá mức ngang ngược dám nhìn thẳng mắt hắn nói chuyện.

Nhưng không hiểu sao, hắn cảm thấy một sự quen thuộc lạ lùng khi nhìn vào tên hầu đó. Có gì đó trong ánh mắt cậu khiến hắn nhớ đến người em trai đã mất của mình.

Hắn cố gắng dập tắt những ngọn lửa tò mò trong lòng, nhưng hình ảnh cậu ta cứ ám ảnh hắn không thôi. Một sự thôi thúc vừa mãnh liệt khó hiểu khiến anh muốn hiểu rõ hơn về cậu ta, muốn biết vì sao tên hầu đó lại sẵn sàng liều mạng cứu mình mà không cần suy nghĩ.

Arthur đứng dậy, bước tới cửa sổ và nhìn ra ngoài. Ánh nắng hoàng hôn chiếu qua ô cửa, tạo nên những vệt sáng vàng ấm áp, đối lập hoàn toàn với sự lạnh lẽo trong lòng hắn. Hắn không thể hiểu nổi tại sao hình ảnh của tên hầu ấy lại khiến hắn bận tâm đến vậy.

Buổi tối, Arthur đi xuống ngục giam để tra khảo Layla về âm mưu của cha cô bé. Hắn muốn biết tất cả những gì cô bé biết.

Layla ngồi trong góc tối, ánh mắt đầy lo lắng khi thấy Arthur bước vào. Arthur ngồi xuống đối diện cô bé, giọng nói lạnh lùng:

“Nói ta nghe, ngươi biết gì về âm mưu của cha mình?”

Layla run rẩy, mắt đầy nước, giọng nói yếu ớt. “Thưa điện hạ, thần... thần không biết gì cả. Thần thậm chí không hiểu những việc cha đã làm.”

Arthur không mảy may cảm xúc, chỉ đơn giản là ra lệnh cho một lính gác đưa ra một vòng tay kiểm soát và đeo vào cổ tay của Layla.

"Đây là vòng tay kiểm soát. Nó sẽ theo dõi mọi động thái của ngươi. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội để thoát tội.Nếu ngươi đồng ý kết hôn với Hầu tước Vladislav và tung tin rằng trước đó ngươi đã phản bội cha mình, cấu kết với Hầu tước để vạch trần cha ngươi, ngươi có thể thoát khỏi án tử.”

Layla kinh ngạc nhìn Arthur.

“Nhưng…”

Arthur tiến gần hơn, ánh mắt của anh sắc bén và không có chút khoan nhượng.

“Cha ngươi là một kẻ xảo quyệt nên ta không thể điều tra bất kì điều gì nhưng tên Hầu tước đó thì có thể, bởi vì hắn từng là thủ lĩnh một tổ chức buôn bán nô ɭệ khét tiếng nên mạng lưới thông tin của hắn rộng hơn hoàng gia nhiều. Tuy nhiên, tên đó cũng là một con dao hai lưỡi nên ta cần một người nào đó giám sát hắn và ngươi chính là kẻ thích hợp. Ta không ép ngươi phải làm theo, nhưng nếu từ chối yêu cầu của ta thì ngươi cũng sẽ chết vì mang tội phản quốc. Dù sao quyết định là nằm ở bản thân ngươi.”

Layla biết bản thân em không còn lựa chọn nào khác. Em muốn sống!

“Vâng, thần sẽ làm theo lệnh của ngài, thưa điện hạ.” Giọng Layla trở nên kiên định

Arthur đã vạch ra một ván cờ lớn.

Hắn bảo hộ Hầu tước quay về thủ đô là một chiêu trò được tính toán kỹ lưỡng, nhằm đưa Hầu tước vào lưới của mình.

Arthur sẽ không bao giờ quên những gì tên Hầu tước đó đã làm với em trai mình. Hắn sẽ biến cuộc đời của tên Hầu tước đó thành một địa ngục trần gian. Hắn sẽ săn lùng tên Hầu tước đó đến cùng và khiến tên khốn đó phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.

Cho dù Ý Hiên đã buộc quên đi chuyện đó nhưng hắn không thể nào quên được cái ngày đứa em trai bé bỏng của mình nằm thoi thóp, cơ thể nhỏ bé run rẩy vì đau đớn vẫn ám ảnh hắn từng đêm như thế nào.

Hắn hận bản thân mình lúc đó không có đủ quyền lực để ép chết tên hầu tước đó, nhưng bây giờ đã khác. Arthur nắm trong tay quyền lực tối cao, không gì có thể ngăn cản hắn thực hiện kế hoạch báo thù của mình.