Tang Huỳnh cất kỹ tiền rồi đi xem quả trứng ma thú mà nàng đã nhung nhớ cả đêm.
Nàng dùng quần áo cũ của mình làm một cái ổ nhỏ cho quả trứng nằm trên đó. Tay Tang Huỳnh vừa chạm vào trứng, ma thú liền phát ra tiếng kêu vui vẻ.
Có lẽ hôm qua Vọng Thư trưởng lão đã truyền cho nó một chút năng lượng nên hôm nay mới có vẻ hoạt bát hơn. Tang Huỳnh chơi với nó một lúc mới luyến tiếc đứng dậy.
Nàng mở vòng tay ma tinh.
Trước đó nàng đã xem qua một chút, lịch trình của tân đệ tử Ma Môn rất khắt khe. Mỗi ngày đều là huấn luyện cơ bản, huấn luyện cơ bản, huấn luyện cơ bản, nhìn thôi đã thấy choáng váng.
Hôm nay nhìn vào bảng lịch trình, đột nhiên màn hình vòng tay nhảy một cái.
Buổi sáng: Cơ sở nhạc tu
Giảng viên: Vọng Thư trưởng lão
Tang Huỳnh hơi sửng sốt, sao đột nhiên lại thay đổi? Ma Môn đang yên lành sao lại dạy cơ sở của nhạc tu?
Chẳng lẽ là do cuộc thảo luận của đệ tử hôm qua đã có tác dụng?
Kệ đi, nghĩ đến việc lại có thể gặp đại mỹ nhân đã khiến cho người ta vui vẻ.
Hơn nữa hôm qua Tiểu Lục đã nói rồi, có thể ăn dưa của mỹ nhân!
"Dưa ơi, ta đến đây!"
【 Đi thôi! 】
Tới lớp học, đại mỹ nhân còn chưa đến đã có khá nhiều đệ tử đến rồi.
Tang Huỳnh tìm một góc kín đáo ngồi xuống, nhanh chóng thúc giục: "Tiểu Lục, mau mang dưa của bản hầu đến đây!"
【 Bốn trăm năm trước, Vọng Thư chưa phải là trưởng lão Ma Môn, được Lăng trưởng lão phái đến Tiên Minh làm nội gián. 】
"Oa, mới nghe mở đầu đã thấy rất có cảm giác chuyện xưa."
Các đệ tử xung quanh có vẻ yên tĩnh nhưng tai đều dựng lên.
【 Tiên Minh bao gồm hai mươi tám tông môn, đứng đầu là Huyền Thiên Tông. Huyền Thiên Tông, Thượng Thanh Môn, Phi Cầm Tông là ba đại tông của Tiên Minh. Cầm nghệ của Vọng Thư chính là nhất tuyệt của Ma Môn, bà ấy dễ dàng trà trộn vào Phi Cầm Tông, trở thành một nội môn đệ tử. 】
【 Trong Phi Cầm Tông, thần bí nhất không phải là tông chủ, cũng không phải là linh thú hộ sơn, mà là đại trưởng lão Hi Hạc. Truyền thuyết nói rằng ông ta đã hiểu được mười hai quyển cầm phổ ảo diệu của Thái Thượng Thanh Tâm từ năm hai trăm tuổi, là nhạc tu đệ nhất đương thời, trong tông không ai có thể sánh bằng. Nhưng ông ta thường xuyên bế quan, các đệ tử hiếm khi gặp được.】
【 Vọng Thư có lòng dò xét người này nhưng tiếc là chưa bao giờ có cơ hội. Cho đến một ngày, nàng ấy gặp một con tiên hạc bị thương bên dòng suối, bà ấy đã chữa khỏi cho tiên hạc. Tiên hạc nói với bà ấy, nó là linh thú của Tiên tôn Hi Hạc, được nàng cứu mạng thì nhất định sẽ báo đáp bà ấy. 】
"Oa oa oa."
"Ta biết rồi!"
【 Ngươi biết cái gì? 】
Tang Huỳnh giơ tay tranh đáp trong đầu: "Con tiên hạc này chắc chắn chính là Tiên tôn Hi Hạc!"
Vừa dứt lời, Vọng Thư trưởng lão vừa đúng lúc bước vào.
Đôi ma đồng ngân sắc của bà ấy liếc qua rồi thu hồi tầm mắt.
Bà ấy biết trên người Tang Huỳnh có tồn tại huyễn ma có thể nhìn thấu tâm trí người khác, nhưng không ngờ bọn họ ăn dưa nhanh đến vậy. Huyễn ma này cũng có thể nhìn thấu chuyện cũ bốn trăm năm trước sao? Quá khứ đó...
Một người một hệ thống vẫn vô tư tiếp tục ăn dưa.
【 Đúng vậy. 】
【 Tiên hạc chính là Tiên tôn Hi Hạc hóa thành. Từ sau lần gặp đó, mỗi ngày ông ta đều đến suối gặp Vọng Thư. Một người một hạc thảo luận âm nhạc và cầm nghệ, quan hệ ngày càng thân thiết. 】
【 Đạo của Tiên tôn Hi Hạc khác với người khác. Ông ta dùng cầm tâm để tu luyện tình tâm. Hiện giờ cầm tâm đã thành, chỉ cần trải qua một lần tình cảm chân thực trong đời thì sẽ tu thành tình tâm viên mãn, có thể lập tức ngộ được đại đạo. 】
Tang Huỳnh: "Oa, mở đầu như thế này làm ta cảm nhận được hơi thở của hỏa táng tràng rồi!"