Tiếng Lòng Của Nằm Vùng Bị Toàn Ma Tộc Nghe Thấy

Chương 40

"Lúc này chắc con bé đang ngủ." Tiểu Lê là nha đầu 10 tuổi nhà bên: "Hay là đêm nay con coi tiệm, sáng mai ta sẽ gọi con bé."

"Được."

Nguyên Thanh dặn dò Tang Huỳnh vài câu rồi cầm cây dù tre để trên giá đi ra ngoài, con mèo mướp lững thững theo sau.

Tang Huỳnh ngẩn ngơ ngồi trong tiệm, chẳng mấy chốc ngoài trời lác đác vài giọt mưa.

"Hệ thống, ngươi nói xem liệu có ai trộm trứng của ta không?"

【 Yên tâm, trứng ma thú không trộm được đâu. Một khi khế ước có hiệu lực thì cả đời ma thú sẽ vĩnh viễn chỉ nhận một chủ nhân. 】

"Chưởng quầy, hũ rượu này bán thế nào?" Vị khách vừa đến lại chọn đúng hũ rượu đã mở nắp.

"Xin lỗi, rượu này không bán——"

【 Oa, nữ chủ! 】

Tang Huỳnh ngẩng đầu liền thấy một hồng y cô nương trông rất xinh đẹp, có khí chất tiểu thư kiêu ngạo đang đứng ngoài quầy.

Lăng Nhã bị tiếng nói này làm giật mình, "nữ chủ" là ý gì?

"Oa, nàng ấy chính là nữ chủ đã phản bội Ma Môn chạy theo Long Ngạo Thiên, cuối cùng vì đại nghĩa diệt thân, đưa cả cha và anh trai lên tuyệt lộ đó sao?"

Lăng Nhã trợn tròn mắt.

Nàng ấy phản bội Ma Môn?

Nàng ấy hại chết cha và anh trai?

Nàng ấy chạy theo Long Ngạo Thiên? Long Ngạo Thiên là ai?

Trong đầu Lăng Nhã đầy nghi vấn.

"Nhìn kỹ, nàng ấy không giống ca ca Ma quân của nàng ấy lắm."

"Vậy, rốt cuộc điều gì khiến nàng ấy phản bội Ma Môn?"

【 Bị Tiên Minh tẩy não chứ gì. 】

Lăng Nhã: !

Nàng ấy lườm Tang Huỳnh một cái, cô nương này đang nói linh tinh gì vậy! Làm sao nàng ấy có thể phản bội Ma Môn? Dù viết ngược tên Lăng Nhã thì nàng ấy cũng không thể làm chuyện đó!

Tang Huỳnh nói: "Cô nương, hũ rượu này đã mở nắp rồi. Cô nương có thể xem các hũ khác——"

Lăng Nhã hừ một tiếng: "Ta cứ muốn mua!"

Nói xong, nàng ấy lấy ra một túi ma tinh đập lên quầy, ôm hũ rượu rồi bỏ đi.

"Chuyện gì thế này?"

Tang Huỳnh ngơ ngác thu tiền. Đại tiểu thư ra tay hào phóng, một túi đầy chừng 2000 ma tinh.

Lại cộng thêm thú đan nhặt được ở trường thi trước đó, gần đây nàng tự nhiên phát tài, mấy ngày ngắn ngủi đã kiếm được hơn 6000 ma tinh.

【 Có thể nàng ấy thích ăn khổ qua. 】

Tang Huỳnh:...

Nàng trông tiệm của Nguyên Thanh suốt đêm. Sau khi giao tiệm cho Tiểu Lê, sáng sớm nàng quay lại Ma Môn.

Vừa đến cửa ký túc xá nàng đã thấy một bóng dáng lùn mập.

"Chu đàn chủ, sao ngài lại ở đây?"

Hôm nay trên người Chu đàn chủ không có ánh sáng xanh cũng không có hắc khí, tinh thần trông có vẻ khá hơn mấy ngày trước.

"Nghe nói ngươi đã ký khế ước với một quả trứng ma thú."

"Ừm."

"Là thế này." Chu đàn chủ cân nhắc nói: "Ma Môn có một khoản trợ cấp đặc biệt cho đệ tử ký khế ước ma thú. Ta vừa xin được giúp ngươi rồi."

Nói rồi, hắn ta đưa cho nàng một túi ma tinh.

Nàng ước lượng một chút, cảm giác nặng trịch.

"Phúc lợi của Ma Môn tốt như vậy sao?"

"Đúng vậy." Chu đàn chủ có chút bối rối. Thực ra đây là tiền riêng hắn ta cho Tang Huỳnh. Hôm qua hắn ta đã đến chỗ ở của tiểu cữu tử, tìm thấy không ít thứ bị lừa gạt từ hắn ta, còn có mấy chục vạn ma tinh.

Nếu không có Tang Huỳnh, có lẽ hắn ta vẫn còn bị lừa.

Trong lòng hắn ta vô cùng biết ơn Tang Huỳnh, chỉ là không tiện trực tiếp đưa tiền cho nàng nên mới nghĩ ra cái cớ này.

"Có vấn đề gì về trứng ma thú thì ngươi có thể tìm ta."

"Được."

Tiễn Chu đàn chủ đi xong, Tang Huỳnh trở về phòng. Nàng mở túi ra xem, ma tinh sáng lấp lánh chói mắt, có đến tận một vạn ma tinh đó!

"Hệ thống, gần đây có phải là vận may của ta tới rồi không?"

"Sao đi đến đâu cũng có người đưa tiền cho ta vậy?"

【 He he. 】