Editor: Linoko
Beta: B.Gzáb
Ngày thứ tư ở dị giới.
Sáng sớm, không khí trong lành, ánh nắng tươi sáng.
Từ Diệp dậy sớm từ mặt đất, ăn qua loa bữa sáng rồi đến bên suối nhỏ đặt l*иg bắt cá.
Cố định l*иg bắt cá trong dòng nước xong, anh vội vã chạy đến khu vực phát hiện dấu vết dương độc hôm qua.
Đến khu rừng quen thuộc, Từ Diệp tìm vài vị trí có dấu chân dương độc, bắt đầu đào bẫy.
Đào một hố sâu trên mặt đất, sau đó chôn những cọc tre đã vót nhọn, phủ cỏ dại lên trên để ngụy trang, một cái bẫy nguyên thủy đã hoàn thành.
Mất cả buổi sáng, cuối cùng cũng đào xong ba cái bẫy.
Từ Diệp mệt lả nằm xuống đất, ánh nắng gay gắt chiếu vào mặt, toàn thân đau nhức không chịu nổi.
Cuối cùng cũng xong! Đi xem l*иg bắt cá có thu hoạch gì không!
Từ Diệp lê tấm thân nặng nề về phía con suối nhỏ.
Ánh nắng chiếu xuống mặt nước, lấp lánh sóng nước lung linh.
Từ Diệp nhấc l*иg bắt cá lên khỏi mặt nước.
Nặng quá!
Lật ngược l*иg lại, một đống cá lớn trút ra, lẫn vài con tôm, cua, có con cá dài đến nửa cánh tay!
Tuyệt quá!
Từ Diệp vui mừng bỏ chúng vào sọt tre, rồi thả lại l*иg bắt cá xuống suối.
Nhìn sọt đầy nửa cá nhảy loi choi, Từ Diệp vui đến nỗi không khép miệng được.
Dưới sự trợ giúp của hệ thống, Từ Diệp phát hiện ba, bốn con cá lớn dài nửa cánh tay đều là loại gọi là [Cá đuôi cát đỏ], vì đuôi chúng có những đốm nhỏ như hạt cát màu đỏ.
Còn rất nhiều cá nhỏ bằng bàn tay là [Cá trắng bạc], thân hình thon dài, vảy trắng tinh.
Còn có vài con [Tôm cam], [Cua đại lực] vân vân, trông đều vô cùng tươi ngon.
Bên suối, Từ Diệp dùng dao đá mổ bụng cá rồi nóng lòng mang sọt tre về căn cứ.
Nhóm lửa lên, dùng cành cây xiên một con cá đuôi cát đỏ, cắm hai cọc gỗ hai bên hố lửa làm giá, có thể đặt cá lên nướng.
Trưa nay ăn cá nướng!
Chỉ chốc lát sau, da cá nướng vàng giòn tỏa mùi thơm ngon, nghiền nát một quả mâm xôi vàng, tưới nước sốt vàng óng lên cá nướng, lật mặt, tiếp tục nướng.
Xoay đi xoay lại hơn chục lần, đến khi thịt cá bên trong cũng chín kỹ, Từ Diệp mới cầm xiên cá lên thưởng thức.
Đưa vào miệng là lớp da cá nướng thơm phức, sau đó là thịt cá mềm mại tươi ngon, nước quả mâm xôi vàng mang đến vị chua ngọt nhẹ nhàng, khiến thịt cá thơm ngon mà không tanh.
Thật là ngon tuyệt!
Từ Diệp thề đây là bữa ăn ngon nhất từ khi anh đến thế giới này!
Nhai từng miếng thịt cá trong miệng, Từ Diệp phát hiện cá đuôi cát đỏ cũng ít xương, chỉ có xương to, nhưng xếp rất dày đặc và cứng cáp.
Ăn xong, xương cá có thể dùng làm lược, nhìn xương cá trắng tinh, Từ Diệp cảm thấy đây là một ý tưởng không tồi.
Ngấu nghiến ăn hết một con cá đuôi cát đỏ, Từ Diệp vẫn chưa đã thèm, lại nướng vài con cá trắng bạc.
Cá trắng bạc cũng rất ngon, tuy không bằng cá đuôi cát đỏ nhưng cũng rất tươi.
Thưởng thức xong bữa trưa phong phú, Từ Diệp bắt đầu công việc buổi chiều.
Anh định tìm ít nguyên liệu chế tạo [chiếu cuốn] và [áo giáp gỗ].
Mặt đất hơi ẩm ướt, không thể ngủ lâu trên đất, Từ Diệp cần một tấm chiếu cuốn dày làm giường.
Tìm kiếm ở khu vực đã thám hiểm trong thung lũng, Từ Diệp phát hiện một loại thực vật cao lớn gọi là [Cây kỳ đa].
Loại cây này có lá hình bầu dục, rất to và rộng, xanh tươi bóng loáng. Thân cây khi bẻ gãy ra nhiều nhựa, nhựa này rất ngọt và thơm ngon, có giá trị dược liệu, có thể chữa ho tiêu đờm, an thần.
Hái một ít lá cây và nhựa cây, Từ Diệp lại phát hiện một loại cây mọc ven suối có mùi thơm - [Cây phấn đan].
Quả của loại cây này mọc thành chuỗi, mỗi quả hình tròn như viên ngọc, có thể dùng để làm sạch, cũng có tác dụng dược liệu giảm sưng.
Cây phấn đan chỉ có hai cây, mọc bên suối trong rừng rậm, nhưng trước đây vẫn chưa phát hiện ra.
Từ Diệp lại hái thêm ít quả phấn đan và cỏ dại, ngẩng đầu nhìn trời, đã thấy hoàng hôn.
Không nấn ná lâu, trở lại chỗ đặt l*иg bắt cá, lại thu hoạch nửa sọt cá, rồi vui vẻ phấn khởi trở về nhà.
Về đến hang động, Từ Diệp lấy một ống tre lớn, chuẩn bị nấu canh cá uống buổi tối.
Nấu canh dùng cá trắng bạc, Từ Diệp cho rằng cá đuôi cát đỏ nên nướng ăn thì ngon hơn.
Ống tre nấu nước không nhanh lắm, lại dễ bị nứt khi đun nóng, sau này có thời gian phải làm một cái nồi, Từ Diệp nghĩ thầm.
Cho ít rau lá trắng vào canh cá, lại lật mặt cá nướng, một lát sau, bữa tối đã xong.
Canh cá không thêm gia vị gì, vị rất nhạt, nhưng vẫn rất ngon, cá nướng cũng vẫn ngon như cũ.
Ăn xong, Từ Diệp bắt đầu làm chiếu cuốn và áo giáp gỗ.
Vì không phải thế giới đói kém, hệ thống không chỉ định nguyên liệu cho đồ dùng, chỉ cung cấp kỹ năng chế tác.
Từ Diệp chọn nan tre tím, lá cây kỳ đa to rộng và một ít cỏ dại mềm mại cứng cáp, chuẩn bị làm một tấm chiếu cuốn lớn.
Hơn một giờ sau, một tấm chiếu cuốn tinh xảo đã thành hình.
Chiếu cuốn rộng 1 mét, khung làm bằng nan tre tím cứng cáp, trải lên lớp lá kỳ đa dày và cỏ dại khô, trông rất ấm áp chắc chắn.
Tiếp theo làm áo giáp gỗ, dùng một ít vỏ cây cứng cáp, lại thêm dây cỏ cố định, một bộ áo giáp đơn giản cổ xưa đã ra đời.
Mặc thử áo giáp vào, cảm thấy hơi nặng nhưng không ảnh hưởng đến cử động.
Ngày mai sẽ mặc nó đi kiểm tra bẫy!
Cất áo giáp, trải chiếu cuốn ra, Từ Diệp nằm lên trên, nhanh chóng chìm vào giấc mộng đẹp.
Trong đêm tĩnh lặng, quả trứng trắng vẫn luôn bị Từ Diệp coi như ghế ngồi và xem nhẹ, dưới ánh lửa khẽ đung đưa, sau đó, vỏ trứng chậm rãi xuất hiện vài vết nứt...