Editor: Linoko
Beta: B.Gzáb
Ngày thứ ba sau khi đến dị giới, Từ Diệp tỉnh giấc từ giấc ngủ say.
Đêm qua ngủ ngon quá! Không biết là do ban ngày quá mệt, hay vì bức tường khiến mình an tâm.
Từ Diệp nhanh chóng dọn dẹp một chút, ăn hết số quả trắng còn lại rồi bước ra hang động.
Thu hồi đống củi che cửa hang vào thanh vật phẩm, Từ Diệp lấy tường gỗ ra, dựng sát vào vách đá cạnh cửa hang, chọn [Đặt]: Hai tay ôm chặt tường gỗ dưới sự điều khiển của hệ thống, rồi cắm chặt xuống đất.
Đặt xong tường gỗ, Từ Diệp quan sát kỹ, phát hiện phần đáy tường đã cắm sâu xuống đất khoảng nửa thước, phần lộ ra cao khoảng hai mét.
Từ Diệp không đặt nốt số tường gỗ còn lại, mà quyết định làm thêm vài tấm tường và một cánh cửa gỗ nữa.
Củi còn nhiều, hôm nay làm thêm ít tường gỗ nữa, có thể bao quanh một khu vực hoạt động rộng lớn trước cửa hang.
Sau một buổi sáng lao động, với sự trợ giúp của hệ thống, Từ Diệp cuối cùng cũng làm xong năm tấm tường gỗ và một cánh cửa lớn.
Cửa gỗ được làm từ gỗ tím lật dày, mỗi nửa rộng 1 mét, ghép lại thành cánh cửa lớn rộng hơn 2 mét.
Đặt từng tấm tường gỗ quanh cửa hang, tạo thành một khoảng đất trống hình bán nguyệt, diện tích khoảng mấy chục mét vuông.
Cánh cửa gỗ được đặt phía trước các tấm tường còn lại, cao 2 mét, rộng 2 mét, dày 30 cm.
Cửa lớn như vậy, Từ Diệp chắc chắn không thể tự đẩy được, nhưng khi mở cửa, hệ thống sẽ tự động hỗ trợ nên không cần lo lắng.
Có tường gỗ, căn cứ cuối cùng cũng an toàn.
Nhìn bức tường gỗ cao lớn trước mắt, Từ Diệp cảm thấy tự hào vô cùng, điều mà trong game chưa từng có.
Ục ục ——
Bụng kêu vang một trận.
Đến giờ ăn rồi, vội cả buổi sáng, trưa nay thử ăn tím lật thôi.
[Tím lật]
[Thực phẩm (quả hạch): Bổ sung thể lực, bổ sung tinh thần]
[Độ tươi: 60 ngày]
Những quả tím lật này to bằng hạt dẻ ở Địa Cầu, nhưng vỏ màu tím, dễ bóc, bên trong là cùi trắng.
Nhóm lửa lên, đặt ống trúc lớn đựng nước lên nấu, cho một phần tím lật vào nướng, phần còn lại thả vào ống trúc luộc chín.
Chỉ trong chốc lát, mùi thơm nồng đã tỏa ra từ đống lửa.
Từ Diệp dùng đôi đũa trúc tự chế gắp những quả tím lật nướng chín ra khỏi đống lửa.
Vỏ tím lật đã cháy đen, bóc nhẹ ra liền lộ cùi bên trong hơi vàng khô.
Từ Diệp nóng lòng nếm thử, mắt sáng lên, ngon quá!
Vị mềm mại, hơi giống cơm nếp, nhưng kèm theo một chút vị mặn nhẹ.
Ăn liên tiếp hơn chục quả, Từ Diệp lại gắp số tím lật luộc trong ống trúc ra.
Tím lật luộc cũng có vị mặn, nhưng nhạt hơn so với nướng, cùi trắng sau khi luộc chín trông giống những viên bánh trôi nhỏ.
Tại sao những quả tím lật này lại có vị mặn nhỉ? Phải chăng gần đây có mỏ muối? Từ Diệp không khỏi phỏng đoán.
Vẫn cần phải thám hiểm hết thung lũng đã!
Ăn xong bữa trưa, Từ Diệp quyết định tiếp tục thám hiểm thung lũng, tiện thể chặt ít tre để làm l*иg bắt cá.
Cầm theo ngọn giáo dài, Từ Diệp bắt đầu hướng về rừng tím lật, anh dự định thám hiểm từ đó.
Xuyên qua rừng tím lật, trước mắt là những cây cao vυ't tận mây xanh, các loại hoa cỏ cũng nhiều lên, dường như đã bước vào một vùng đất thực vật tươi tốt.
Từ Diệp nắm chặt ngọn giáo trong tay, đồng thời dùng gậy gỗ tự chế dò đường phía trước.
Cảnh giác quan sát xung quanh, Từ Diệp căng thẳng thần kinh, nhưng vẫn tự an ủi trong lòng: Nếu có bóng dáng thú dữ, hệ thống chắc chắn sẽ nhắc nhở, không cần lo lắng!
Khó khăn lần bước qua bụi cỏ rậm rạp, Từ Diệp vừa dùng dao găm thu thập cỏ dại cứng cáp, vừa tìm kiếm thực vật hữu ích.
Cuối cùng, hệ thống đưa ra thông báo khác thường:
[Hoa đèn l*иg]
[Có thể phá hủy (đào): 1]
[Hái được: Hoa đèn l*иg]
Chỉ thấy phía trước dưới một cây đại thụ um tùm dây leo, hơn chục bông hoa trắng nhỏ mọc thành chùm trông giống như đèn l*иg, nổi bật giữa màu xanh um tùm của khu rừng.
Từ Diệp cẩn thận đẩy đám cỏ dại xung quanh ra, thấy không có gì bất thường mới chậm rãi tiến đến gần những bông hoa xinh đẹp.
[Hái hoa đèn l*иg]
[Dùng để chữa vết thương, bổ huyết, thanh nhiệt giải độc]
[Thực phẩm (dược liệu): Bổ huyết, hồi phục tinh thần]
[Chữa thương: Trị liệu vết thương]
[Độ tươi: 15 ngày]
May mắn quá!
Nhìn bông hoa đèn l*иg trắng tinh trong tay, Từ Diệp không khỏi mừng rỡ.
Đây đúng là thảo dược chữa thương!
Cẩn thận đào cả rễ số hoa đèn l*иg còn lại, Từ Diệp thu vào thanh vật phẩm, chuẩn bị mang về trồng trong căn cứ.
Có thu hoạch, tâm trạng Từ Diệp cũng phấn chấn hơn vài phần, tiếp tục thám hiểm sâu vào rừng rậm.
Dọc đường đi, thỉnh thoảng có bóng dáng động vật lạ lùng lướt qua bụi cỏ, tiếng côn trùng kêu và tiếng chim hót cũng liên tục vang lên.
Từ Diệp tìm kiếm khắp nơi trong bụi cỏ, lại phát hiện không ít thực vật hữu ích.
Trong một bụi cỏ dại, Từ Diệp tìm thấy một mảnh nhỏ [Cỏ ghét rắn], hệ thống giải thích có tác dụng đuổi rắn, cũng có thể dùng để chữa trị nọc rắn.
Cũng thu mảnh cỏ ghét rắn này vào túi, Từ Diệp lại phát hiện một ít [Cỏ xua côn trùng], [Quả cô lỗ], [Quả mâm xôi vàng], [Rau lá trắng] và các loại thực vật khác.
Khu rừng này đúng là một kho báu!
Không khỏi cảm thán về sự phong phú của tài nguyên rừng rậm, Từ Diệp mở bản đồ ra, phát hiện mình đã đi khá xa khỏi căn cứ.
Trời không còn sớm, sắp hoàng hôn rồi, Từ Diệp quyết định lập tức quay về.
Đối chiếu bản đồ quay lại theo đường cũ, dọc đường còn gặp nhiều động vật, nhưng hệ thống cho biết đều không nguy hiểm.
Trong đó, một loại chim gọi là [Chim đầu sắc] đặc biệt nhất, to bằng gà tây, lông trên mình màu xanh lục, nhưng trên đầu lại rực rỡ năm màu.
Khi Từ Diệp gặp nó, nó đang ăn quả mâm xôi vàng, vừa thấy Từ Diệp, nó liền "lạc đát lạc đát" bỏ chạy.
Xem thông tin hệ thống đưa ra, Từ Diệp cảm thấy sau này có thể thử chế tạo vài cái bẫy để bắt loài chim này.
Trên đường về, Từ Diệp cũng hơi lệch sang khu vực lạ một chút, không tìm thấy thực vật hữu ích mới, nhưng lại phát hiện vài đống phân động vật:
[Phân dương độc]
[Chứa hạt cỏ, có thể dùng làm phân bón, nhiên liệu]
Con đường này có phân dương độc, chứng tỏ có sự qua lại.
Từ Diệp lại tìm kiếm xung quanh, phát hiện vài [Dấu chân dương độc].
Phát hiện những dấu vết này, Từ Diệp vô cùng phấn khởi: Sau này có thể đào vài cái bẫy trên con đường này để bắt con mồi!
Bất chấp bẩn, thu gom phân dương độc lên, Từ Diệp tiếp tục lên đường, cố gắng về đến căn cứ trước khi trời tối.
Trở lại khu rừng tím lật quen thuộc, Từ Diệp chạy đến rừng tre chặt vài cây tre, rồi quay lại bên suối nhỏ.
Ba ngày tìm cách sinh tồn nơi hoang dã đã biến Từ Diệp từ một chàng trai trắng trẻo văn nhã thành người rách rưới tả tơi.
Anh cởi chiếc áo thun đã biến thành màu đen và chiếc quần giải trí bẩn thỉu, cẩn thận rửa sạch thân thể trong dòng suối.
"Quần áo quá mỏng manh, cần phải tìm cách may vài bộ quần áo mới!"
Nhìn chiếc áo thun bị cành cây, cỏ dại xé rách nhiều chỗ, Từ Diệp cảm thấy việc may quần áo cũng cần đưa vào lịch trình.
Nước suối rất mát lạnh, nhưng dưới ánh hoàng hôn vẫn mang theo chút ấm áp nhè nhẹ.
Từ Diệp vốc nước suối tưới lên người, ánh mắt lại chăm chú nhìn những con cá bơi lội trong dòng suối.
Có thể làm l*иg bắt cá!
Hồi nhỏ Từ Diệp sống cùng ông bà ở nông thôn, thường xuyên thấy họ dùng nan tre đan các loại rổ rá, l*иg sắt. Sau này anh theo bố mẹ lên thành phố, vẫn thường hoài niệm cuộc sống nông thôn, hay xem các video về cuộc sống điền viên.
Tắm rửa sơ qua xong, không có xà phòng thơm sữa tắm, Từ Diệp vẫn cảm thấy người bẩn thỉu, nhưng cũng đành chịu.
Mặc quần áo vào, Từ Diệp lại rửa sạch ít thực phẩm trong thanh vật phẩm, rồi chạy về căn cứ trước khi trời tối hẳn.
Đẩy cánh cửa gỗ cao lớn ra, cài then gỗ từ bên trong, Từ Diệp mang theo thu hoạch đầy đủ trở về hang động.
Trước tiên chuẩn bị bữa tối!
Buổi tối lại nấu ít quả cô lỗ, rau lá trắng, sau khi ăn xong chọn quả mâm xôi vàng làm tráng miệng.
Rau lá trắng cũng là một loại rau ăn được, vị hơi giống cải trắng, Từ Diệp hái một ít hạt giống mang về, chuẩn bị trồng trong căn cứ.
Quả mâm xôi vàng là một loại quả màu vàng, to bằng quả trứng gà, mọc trên bụi cây thấp, hương vị chua ngọt ngon miệng.
Ăn xong bữa tối phong phú, Từ Diệp ngồi trên quả trứng, bắt đầu sắp xếp lại thu hoạch trước mắt:
Thảo dược - hoa đèn l*иg, cỏ ghét rắn, cỏ xua côn trùng
Thực phẩm - tím lật, quả cô lỗ, quả mâm xôi vàng, rau lá trắng
Công cụ - rìu đá, dao găm
Vũ khí - ngọn giáo dài
Tím lật còn nhiều, trong rừng tím lật còn rất nhiều cây, trên cây đều là quả tím lật. Tuy hệ thống cho biết hạn sử dụng là hai tháng, nhưng nếu phơi khô bảo quản, chắc có thể để được lâu hơn.
Nghĩ đến đây, Từ Diệp quyết định khi có thời gian sẽ hái hết tím lật trong rừng về.
Hiện tại vẫn chưa rõ thế giới này có mùa như thế nào, nhưng chắc sẽ có mùa đông. Nhiệt độ hiện tại không cao lắm, có lẽ đang là mùa xuân hoặc mùa thu, cần phải dự trữ thức ăn trước khi mùa đông đến.
Quả cô lỗ và rau lá trắng đều có thể gieo trồng, có thể thử trồng một ít, như vậy sẽ không cần phải ra ngoài mạo hiểm.
Còn có phát hiện phân dương độc nữa.
Từ Diệp dưới sự trợ giúp của hệ thống tìm ra ba loại hạt giống từ đó: [Hạt giống rau lá nước], [Hạt giống quả thỏ], [Hạt giống cỏ rễ đỏ].
Rau lá nước và quả thỏ Từ Diệp đã từng ăn, nhưng cỏ rễ đỏ thì chưa gặp bao giờ, hy vọng sau này có thể thử xem nó có vị gì.
Sắp xếp xong thức ăn và hạt giống, Từ Diệp lấy số tre đã chặt ban ngày ra, chuẩn bị bắt đầu làm l*иg bắt cá.
Trong trí nhớ Từ Diệp, l*иg bắt cá một đầu mở rộng, đầu kia thu nhỏ lại, phần miệng nhỏ kéo dài ra thành một đoạn nan tre dài, có thể gập lại. Cá từ miệng rộng vào l*иg, sẽ bị mắc kẹt trong l*иg, không thể thoát ra được.
Chẻ tre ra, cắt thành từng nan nhỏ, Từ Diệp thử làm một cái l*иg bắt cá, thấy hình dáng rất giống trong trí nhớ.
Không ngờ mình còn có tay nghề cao như vậy!
Vui mừng cầm l*иg bắt cá lên, Từ Diệp càng thêm háo hức cho ngày mai.
Thời gian còn sớm, làm xong l*иg bắt cá, Từ Diệp lại đan thêm vài cái sọt tre, cái lớn cao 1 mét, cái nhỏ chỉ nửa thước, đều có thể đeo trên lưng.
Từ Diệp càng làm càng thuần thục, như thể mình đã làm sọt tre nhiều năm.
Có lẽ là do hệ thống trợ giúp? Anh nghi ngờ. Mỗi lần hệ thống đều thông qua điều khiển đôi tay để chế tạo công cụ, có lẽ đã âm thầm nâng cao kỹ năng thủ công của anh.
Làm xong sọt tre, Từ Diệp lại dùng đá làm một cái xẻng, chuẩn bị ngày mai đi đào vài cái bẫy.
Thu dọn xong xuôi, bôi ít nước cỏ xua côn trùng lên người, Từ Diệp nằm bên đống lửa, mơ màng nhắm mắt lại.
Ngay khi sắp chìm vào giấc mộng đẹp, anh tựa hồ thấy quả trứng trắng trước mắt hơi rung động vài cái.
Là ảo giác sao...