Mang Theo Hệ Thống Chống Đói Xuyên Qua Thế Giới Thú Nhân

Chương 2: Lập nghiệp, phát hiện quả trứng kỳ lạ

Editor: Linoko

Beta: B.Gzáb

Từ Diệp kéo những dây leo trên vách đá xuống, gom lại để sau này có thể dùng làm giỏ hoặc lưới đánh cá.

Trong hang động có nhiều viên đá lửa sắc nhọn và vài tảng đá lớn. Từ Diệp thu thập tất cả, dự định dùng để chế tạo công cụ và làm lò sưởi.

"Đây là cái gì?"

Từ Diệp bỗng phát hiện một tảng đá kỳ lạ, nhưng hệ thống không có phản ứng gì.

Ngồi xuống lau sạch bùn đất bám trên bề mặt, anh nhận ra phần lớn tảng đá bị chôn dưới đất, chỉ có một phần nhỏ lộ ra ngoài. Phần lộ ra có màu trắng như tuyết, trên đó có những đường vân màu xanh.

Dùng tay đào bới đất xung quanh, Từ Diệp lấy được tảng đá ra khỏi lòng đất.

Tảng đá có hình trứng, lớn bằng quả bóng rổ. Nói là tảng đá, nhưng trông nó giống như một quả trứng hơn.

"Không lẽ là trứng khủng long? Thế giới này có khủng long sao?! Không biết mùi vị thế nào..."

Từ Diệp có chút kinh ngạc, ôm quả trứng lên lắc lắc vài cái, rồi gõ gõ vào nó, thịch thịch thịch!

"Vỏ cứng quá! Có khi dùng làm vũ khí được đấy! Lần sau gặp rắn, lấy trứng đập chết luôn."

Không quan tâm đến quả trứng kỳ lạ nữa, Từ Diệp tiếp tục dọn dẹp hang động. Hiện tại cần phải sửa sang nơi trú ẩn cho tốt, chuyện khủng long gì đó để sau hãy tính.

Chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ rực treo trên chân trời, Từ Diệp nhận ra đã đến lúc mặt trời lặn.

Tranh thủ lúc trời còn sáng, anh chạy về khu rừng trúc tím nơi mình phát hiện ban đầu. Những cây trúc tím cao vυ't, thân to khỏe, có cây to bằng eo người, cây nhỏ nhất cũng bằng cánh tay.

Từ Diệp không chặt những cây trúc này, mà tìm kiếm những cây trúc khô trong rừng.

Sau vài phút tìm kiếm, cuối cùng anh cũng tìm được mấy cây trúc khô. Tuy hai đầu đốt trúc có chứa bùn đất, nhưng phần giữa vẫn còn tốt, có thể dùng làm vật chứa.

Dùng rìu đá chặt bỏ hai đầu, Từ Diệp thu hoạch được hơn chục ống trúc, phần lớn to bằng cánh tay, nhưng có ba bốn cái to bằng eo.

Mang theo số ống trúc thu hoạch được, Từ Diệp quay lại bên suối, múc nước vào mấy ống trúc, rửa sạch ống trúc và rau quả đã hái, rồi vội vàng chạy về hang động.

Trời sắp tối. Trở về hang động, Từ Diệp thấy bên trong tối om, cần phải đốt lửa để chiếu sáng trong đêm.

Mở tab Đạo cụ, chọn mục [Chiếu sáng], nhấp vào [Hố lửa]: Đôi tay theo thao tác của hệ thống, xếp những viên đá thành một cái hố, sau đó bỏ vào củi khô, cành cây và lá khô đã thu thập được, dùng đá lửa đánh lửa, không lâu sau ngọn lửa bùng lên.

Không bao lâu sau khi hố lửa cháy sáng, bầu trời tối dần, màn đêm buông xuống.

Thế giới này có hai mặt trăng, một to một nhỏ, đều có màu xanh nhạt. Mặt trăng lớn có kích thước tương đương với mặt trăng trên Trái Đất, mặt trăng nhỏ chỉ bằng một nửa, treo bên cạnh mặt trăng lớn.

Bóng tối dày đặc bao trùm bên ngoài hang động, thỉnh thoảng vang lên tiếng gầm gừ của thú dữ, hòa lẫn với tiếng gió rít qua thung lũng.

Từ Diệp ngồi lên quả trứng trắng, đặt ống trúc đựng nước suối lên hố lửa, vừa sưởi ấm vừa lo lắng lắng nghe động tĩnh bên ngoài hang.

Nước sôi, Từ Diệp đổ một phần vào ống trúc sạch khác, rồi bỏ cô lỗ quả, thỏ quả và thủy diệp đồ ăn đã rửa sạch bên suối vào ống trúc lớn để nấu.

Một lát sau, mùi thơm của thức ăn tỏa ra từ ống trúc.

Từ Diệp dùng cành cây nhỏ làm đôi đũa, khuấy khuấy trong ống trúc, cảm thấy đã chín tới, liền dùng vải quấn tay gỡ ống trúc khỏi hố lửa, đặt xuống đất bên cạnh.

Bụng đói cồn cào, Từ Diệp bất chấp nóng, gắp một miếng cô lỗ quả nếm thử.

Vị giống khoai tây! Cô lỗ quả có hình dáng nhỏ nhắn, giống khoai tây tí hon trên Trái Đất, nhưng có màu đỏ.

Từ Diệp lại gắp một miếng thỏ quả nếm: Vị thanh mát, có chút ngọt nhẹ, hơi giống cà rốt, bảo sao lại gọi là thỏ quả.

Thủy diệp đồ ăn nước dùng đậm đà, lá to và rộng, rễ cũng giòn ngon, có vị hơi giống rau xà lách trên Trái Đất.

Từ Diệp vừa thưởng thức bữa tối đầu tiên ở thế giới mới, vừa so sánh với đồ ăn trên Trái Đất, ghi nhớ hương vị của chúng.

Nửa giờ sau, anh ăn hết nồi canh rau, rồi lấy ra ít dịch trắng quả làm tráng miệng, vừa ăn vừa bắt đầu sắp xếp lại đồ đạc.

Hôm nay đã thu thập được cỏ, cành cây nhỏ, củi khô, đá lửa, đá tảng, thức ăn có dịch trắng quả, nấm chấm đỏ, cô lỗ quả, thỏ quả, thủy diệp đồ ăn, và một con rắn vân đỏ.

Cô lỗ quả, thỏ quả, thủy diệp đồ ăn đã ăn một phần vào buổi tối, không còn nhiều lắm.

Đá tảng trong hang phần lớn đã dùng để làm hố lửa. Nhưng bên suối còn nhiều đá, không cần lo thiếu.

Ngoài ra, Từ Diệp còn có mười ống trúc nhỏ, bốn ống trúc lớn, đều là thu thập từ rừng trúc, không đặt vào túi đồ.

Sắp xếp lại trái cây và rau củ thu thập được, Từ Diệp chuyển tất cả vào ống trúc lớn đã rửa sạch, đựng đầy một ống.

Ống trúc to bằng eo, dài khoảng nửa thước, có thể dùng làm vật chứa thức ăn nước uống.

Sắp xếp xong đồ ăn, Từ Diệp chuyển sự chú ý sang con rắn vân đỏ đã săn được.

Hiện tại không còn nước dư, thịt rắn chỉ có thể để đến mai xử lý, lấy ra sẽ có mùi tanh, vẫn nên để trong túi đồ.

Không quan tâm đến con rắn vân đỏ trong túi đồ nữa, Từ Diệp lại chuyển sự chú ý sang túi đồ.

Có đủ cỏ, cành cây, đá lửa, có thể chế tạo thêm một số công cụ, cũng có thể tạo vài món vũ khí.

Từ Diệp quyết định chế tạo thêm một con dao khảm và một cây thương dài. Dao khảm có thể dùng để chặt tre và cỏ cao, thương dài để săn bắn và tự vệ.

Tìm đến tab [Công cụ], nhấp vào [Dao khảm], sau hơn mười phút, một con dao khảm hình lưỡi liềm được làm xong: Thân dao dài, sống dao dày, có cán gỗ.

Từ Diệp đặt nó sang một bên, lại mở tab [Chiến đấu], nhấp vào biểu tượng [Thương dài]. Chế tạo thương dài phức tạp hơn rìu đá và dao khảm, cần thêm dây cỏ.

Từ Diệp lấy ra vài nắm cỏ, nhấp vào mục [Tinh luyện] rồi chọn [Dây cỏ]: Sau vài phút, một sợi dây cỏ chắc chắn được tạo ra.

Sau đó Từ Diệp bắt đầu chế tạo thương dài, quá trình mất nhiều thời gian hơn rìu đá và dao khảm. Khoảng một giờ sau, một cây thương dài sắc bén hiện ra hình dáng ban đầu.

Mũi thương sắc nhọn, thân thương thon dài như cây thốc, lấp lánh ánh bạc dưới ánh lửa.

Từ Diệp cầm thương múa vài đường, tiếng rít vang lên trong không khí.

Có thương dài trong tay, Từ Diệp thêm phần tự tin vượt qua đêm nay an toàn.

Ngày mai nên chặt thêm vài cây đặt trước cửa hang, như vậy có thể ngăn cản một phần thú dữ tấn công, hoặc làm hàng rào, Từ Diệp bắt đầu tổng kết và suy ngẫm về những gì đã trải qua hôm nay.

Nhưng hôm nay thời gian ban ngày có hạn, sau khi khám phá hang động xong thì không còn nhiều thời gian, chưa kịp gia cố hang, xem ra phải đợi đến mai mới làm tiếp được.

Từ Diệp trấn tĩnh lại tâm trạng hồi hộp, bỏ thêm củi vào hố lửa, quyết định xem xét những cây nấm phát sáng kia trước.

Từ Diệp lấy nấm chấm đỏ ra khỏi túi đồ.

Trong đêm, những chấm đỏ trên nấm tỏa ra ánh sáng mờ ảo, trông vừa kỳ diệu vừa quỷ dị.

Không biết nướng chín có ăn được không?

Từ Diệp xiên một cây nấm chấm đỏ, đặt lên lửa bắt đầu nướng. Chỉ một lát sau, nấm tỏa ra mùi thơm nồng nàn.

[Nấm chấm đỏ nướng chín]

[Thức ăn (Rau củ): Có thể ăn được, gây suy yếu tinh thần, choáng váng]

[Độ tươi: 3 ngày]

Vậy đây là loại nấm gây ảo giác và choáng váng à. Từ Diệp từ bỏ ý định dùng nó làm thức ăn, ném cây nấm đã nướng chín ra ngoài hang.

Còn lại hai cây nấm chấm đỏ đang phát sáng, Từ Diệp vứt chúng xuống đất.

Những chấm đỏ lấp lánh trong đêm tối, trông hơi giống đèn màu trong tiệc tùng.

Sắp xếp xong vật tư sinh tồn thu hoạch được hôm nay, trời đã không còn sớm, Từ Diệp bổ sung thêm nhiên liệu cho hố lửa, ôm cây thương dài, nằm bên cạnh hố lửa, dần dần nhắm mắt lại.

Đêm khuya, tiếng gầm gừ của thú dữ vọng vang khắp thung lũng, củi trong hố lửa cháy âm ỉ, phát ra tiếng tí tách.

Bên cạnh Từ Diệp, quả trứng trắng đang được dùng làm ghế ngồi khẽ lắc lư. Dưới ánh lửa, những vân xanh dần lan khắp vỏ trứng, lấp lánh ánh sáng trắng ngà.

Sáng sớm hôm sau, Từ Diệp bị ánh nắng chiếu vào hang đánh thức.

Tối qua không có thú dữ xâm nhập, nhưng Từ Diệp vẫn không ngủ ngon, cả đêm lo lắng đề phòng.

Nhiên liệu trong hố lửa đã cháy hết, những cây nấm chấm đỏ trên mặt đất cũng mất đi ánh sáng.

Từ Diệp ngồi dậy khỏi mặt đất, chỉnh trang lại quần áo, ném những cây nấm chấm đỏ ra ngoài hang, bắt đầu dùng nước dự trữ để vệ sinh cá nhân.

Lấy ra ít dịch trắng quả và nước đun sôi để nguội, qua loa ăn xong bữa sáng.

Hôm nay tiếp tục thám hiểm thung lũng, còn phải chặt thêm vài cây để xây dựng phòng thủ cho hang động.

Từ Diệp rời khỏi hang, dùng dây cỏ buộc rìu đá vào hông, tay cầm cây thương dài, bắt đầu tìm kiếm cây cối cao lớn chắc khỏe trong thung lũng.

Không xa hang động, Từ Diệp phát hiện một khu rừng nhỏ sum suê.

Những cây ở đây rất cao lớn, thân to khoảng nửa thước, cành lá xum xuê, còn có vài quả màu tím nhạt.

[Cây tím lật]

[Có thể phá hủy (chặt): 1]

[Chặt cây sẽ thu được: Củi, quả tím lật]

Từ Diệp quan sát xung quanh, thấy không có gì nguy hiểm, liền đặt cây thương xuống, cầm lấy rìu đá đeo bên hông.

Cả buổi sáng trôi qua trong tiếng chặt cây không ngừng nghỉ.

Qua một buổi sáng lao động, Từ Diệp đã chặt được hơn mười cây to.

Đưa tất cả số cây đã chặt vào túi đồ, Từ Diệp lại nhặt được vài trăm quả tím lật.

Lau mồ hôi, mặt trời đỏ rực đã lên đến đỉnh đầu, đã đến giữa trưa.

Hôm nay ăn con rắn vân đỏ bắt được hôm qua vậy.

Trở lại bên suối nhỏ, Từ Diệp lấy con rắn vân đỏ ra, nhớ lại những video sinh tồn nơi hoang dã đã xem trên máy tính trước đây, cẩn thận dùng dao nhỏ mổ bụng rắn.

Nửa giờ sau, thịt rắn được xử lý sạch sẽ, Từ Diệp có được một tấm da rắn rách nát và sáu miếng thịt rắn.

Con rắn dài khoảng 30-40cm, thịt rắn cũng đủ cho một người đàn ông trưởng thành ăn một bữa trưa.

Mang theo da rắn và thịt rắn, Từ Diệp vội vàng chạy về hang động.

Đốt lửa lên, dùng cành cây xiên thịt rắn, cắm bên cạnh hố lửa, từ từ nướng lên.

Lát sau xoay xoay miếng thịt rắn, rất nhanh đã tỏa ra mùi thơm nhẹ.

Là một chàng trai sống khép kín, kỹ năng nấu nướng của Từ Diệp cũng không tệ lắm, hồi nhỏ anh sống ở nông thôn, thường cùng bạn bè nhóm lửa nướng khoai, bắp các thứ.

Thịt rắn vào miệng mềm mịn chắc nịch, mang theo hương vị thơm nồng, mùi vị rất ngon.

Từ Diệp ăn đến sáng cả mắt lên, cũng không để ý miệng bị bỏng, liên tục nhét từng miếng vào miệng.

Thịt rắn này ngon quá! Không cần thêm bất cứ gia vị nào mà vẫn ngon như vậy! Sau này phải bắt thêm nhiều loại rắn này mới được!

Từ Diệp vừa ăn vừa mạnh dạn tưởng tượng, dường như quên mất hôm qua người run rẩy cả người vì sợ hãi chính là mình.

Ăn xong bữa trưa, Từ Diệp bắt đầu suy nghĩ cách xây dựng phòng thủ.

Hàng rào gỗ và tường cỏ quá yếu ớt, vẫn nên xây tường gỗ an toàn hơn, chỉ là để xây tường gỗ cần phải tinh luyện ra ván gỗ trước, tốn khá nhiều thời gian.

Từ Diệp lấy ra vài bó củi, nhấp vào mục [Tinh luyện] rồi chọn [Ván gỗ]: Đôi tay cầm rìu, dựng đứng khúc gỗ lên, chẻ thành hai nửa.

Lại dùng cỏ làm thêm vài sợi dây, sau đó bắt đầu chế tạo [Tường gỗ]: Dùng dây cỏ cố định các tấm ván gỗ lại với nhau, rồi dùng rìu vót nhọn một đầu.

Làm một mảng tường gỗ mất hơn một giờ, Từ Diệp ước lượng kích thước cửa hang, để bao phủ hoàn toàn cần khoảng 6-7 mảng tường gỗ. Nếu muốn bao quanh cửa hang rộng hơn, có thể cần nhiều tường gỗ hơn nữa.

Hôm nay chắc không làm xong được, Từ Diệp nghĩ thầm, chi bằng đi chặt thêm vài cây, đêm nay tạm thời dùng cây chắn trước cửa hang, qua một đêm, ngày mai sẽ làm xong tường gỗ.

Nói là làm, Từ Diệp lại quay về rừng cây tím lật, lần lượt chặt thêm hơn hai mươi cây nữa, thu hoạch được hơn nghìn quả tím lật.

Trong quá trình chặt cây, Từ Diệp cũng nghỉ ngơi đôi chút, dùng dao khảm chặt bỏ một số cỏ dại, cành cây và dây leo trong thung lũng.

Chạy về hang động vào lúc hoàng hôn, Từ Diệp đặt tất cả số cây đã chặt chiều nay trước cửa hang, dựng lên một bức tường cây dày đặc.

Cảm nhận độ kiên cố của bức tường cây từ bên ngoài hang, Từ Diệp cảm thấy an tâm hơn nhiều.

Anh đưa tất cả cây cối vào túi đồ, sau đó bắt đầu ra suối múc nước và rửa sạch rau quả.

Buổi tối, Từ Diệp ngồi bên hố lửa, thỉnh thoảng khuấy nồi canh rau trong ống trúc lớn.

Dịch trắng quả sắp hết, cô lỗ quả, thỏ quả và thủy diệp đồ ăn cũng không còn, ngày mai phải đi tìm thêm thức ăn mới.

Vừa nhai nuốt thức ăn trong miệng, Từ Diệp vừa suy nghĩ cách thu hoạch được nhiều thức ăn hơn.

Quả tím lật còn nhiều, nhưng nó có thời hạn bảo quản rất lâu, đến hai tháng, có thể để dành phòng khi cần thiết.

Dưới suối nhỏ còn nhiều cá, có thể có cả tôm nhỏ, cua nhỏ và trai ốc, ngày mai làm vài công cụ đi xem.

Trong thung lũng cũng có thể tìm thêm, hiện tại mới chỉ thám hiểm được một phần nhỏ.

Còn có những cây cho dịch trắng quả trước đó, ở đó còn rất nhiều quả, ăn không hết có thể phơi khô làm mứt.

Chờ xây xong phòng thủ còn phải đi tìm muối nữa, sinh tồn ngoài hoang dã, muối là không thể thiếu.

Cẩn thận suy nghĩ những việc cần làm, Từ Diệp thu dọn ống trúc, ngồi lên quả trứng trắng, tiếp tục xây dựng tường gỗ.

Thời gian trôi qua trong lao động không ngừng nghỉ, sau hơn nửa đêm, cuối cùng cũng làm xong sáu mảng tường gỗ.

Từ Diệp xoa xoa cánh tay đau nhức, tuy là hệ thống điều khiển đôi tay, nhưng cánh tay vẫn cảm thấy hơi sưng và đau.

Cần nghỉ ngơi thôi.

Từ Diệp lại bỏ thêm vài bó củi vào hố lửa, rồi dựa vào bên cạnh, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Bên cạnh, quả trứng trắng nhỏ lại bắt đầu lắc lư qua lại dưới ánh lửa ấm áp, những đường vân xanh cũng càng thêm rõ nét.

Một đêm trôi qua bình yên.