Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế

Chương 24

“Chị đến sớm thế, đến hỗ trợ mọi người à!” Lục Linh San ra vẻ kinh ngạc mở miệng, sau đó nhiệt tình nói: “Chị cũng đã lâu không nấu cơm, tay nghề có khi đã giảm sút rồi, đến đây để em dạy chị.”

Lục Hạ không nhúc nhích.

“Chị, chị sao vậy…” Vẻ mặt Lục Linh San luống cuống, “Có phải em nói sai gì không?”

Lục Hạ gật đầu: “Đúng, em nói sai rồi, xin lỗi chị đi.”

Lục Linh San: “...”

“Xin lỗi chị nhiều, em không nghĩ chị sẽ giận đâu, em chỉ nghĩ rằng chị lần đầu tiên đến đây, không quen thuộc nên sẽ không được tự nhiên, nên mới gọi chị qua. Em nghĩ tất cả mọi người đều đang làm những việc này, có lẽ chị cũng không để ý.”

Ý tứ trong lời này của cô ta, giống như việc người khác có thể làm được, nhưng cô lại không chịu làm, cô muốn làm người cá biệt à.

Quả nhiên lúc này ánh mắt những người đến hỗ trợ làm việc từ sáng sớm tinh mơ khi nhìn Lục Hạ đều mang theo sự bất mãn.

Chuyện của Lục Hạ, ai ở bãi than này mà không nghe ít nhiều.

Nhưng dù gì cũng là việc riêng của nhà người ta, mọi người cũng lười quản, không ngờ tính cách của cô lại như vậy, quả nhiên ngoại trừ dáng vẻ đẹp mắt ra thì chẳng có cái gì tốt.

Tính cách cũng không tốt, cùng mang họ Lục nhưng so với Lục Linh San thì đúng là một trời một vực.

Có người không khỏi trào phúng nói: “Ơ, người bận rộn cũng đến rồi, chỗ này của chúng tôi e rằng không đủ chỗ cho cô ngồi đâu.”

“Loại người như chúng ta sao có thể được làm việc cùng cô ta chứ, người ta đã học trung học rồi đó, lại còn được sống ở thành thị đấy!”

“Đúng vậy Linh San, người ta không muốn làm, thì cô cũng đừng ép, người ta cao quý chừng đó, sao có thể làm loại việc này.”

“Cô không sai, nên cô không cần phải xin lỗi cô ta đâu!”

Giọng điệu cần sắc bén bao nhiêu thì sắc bén bấy nhiêu.

Bởi vì Lục Linh San đến chỗ này hỗ trợ mọi người một khoảng thời gian, lại dễ ở chung, tất cả mọi người đều quen biết cô ta, nhìn thấy thái độ này của Lục Hạ, đương nhiên bọn họ đứng về phía Lục Linh San, giúp cô ta nói chuyện.

Ánh mắt một đám người đều không thiện cảm chút nào.

“Sao cô ta lại không sai?”

Lục Hạ không tức giận, hỏi ngược lại.

Mọi người không ngờ cô lại dám phản bác, ai nấy đều đen mặt, nói: “Linh San sai chỗ nào, chẳng phải cô ấy chỉ nhờ cô đến hỗ trợ làm chút chuyện à, có phải việc nặng nhọc đến mức chết người đâu.”

Lục Hạ nở nụ cười, “Việc này nặng nhọc hay không nặng nhọc có quan hệ gì đâu, tại sao tôi phải giúp cô ta làm việc?”

Nghe giọng điệu thản nhiên của cô, mọi người càng nổi giận, ném đồ ăn sang một bên, “Cô giúp Linh San làm chút chuyện thì có sao, mọi người đều đang làm việc, chẳng phải cô muốn được đặc biệt hơn người khác à? Linh San nhà người ta đã đến đây làm việc từ sáng sớm rồi.”

Vẻ mặt Lục Linh San bối rối, nhưng lại không nói lời nào.

Ngược lại, vẻ mặt Lục Hạ buồn cười đáp: “Cô ta làm việc ở đây, bãi than trả cô ta tiền lương, sáng sớm cô ta đến đây làm việc, không phải là chuyện đương nhiên à? Bãi than lại không cho tôi tiền lương, sao tôi phải đến đây làm việc? Mấy người cũng thật buồn cười.”