Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế

Chương 9

Xem ra Lục Linh San này, có lẽ không giống như trong tiểu thuyết.

Cô vui vẻ nói: “Có em gái thật tốt, thịt em ấy đưa cho em còn nhiều hơn phần của các anh.”

Lý Tịch hơi ngạc nhiên, theo bản năng nhìn phần cơm của cô, đúng thật, bên trong không có thịt, hầu như chỉ có rau cải trắng, ngay cả chút dầu canh cũng không nhìn thấy.

Ngược lại phần còn lại, bên trong nhiều thịt lẫn gia vị.

Phần ăn cũng nhiều hơn.

Anh nhíu mày.

Lục Hạ tưởng Lục Linh San mang đến cho cô, nhưng vừa rồi nếu anh nhớ không lầm, Lục Linh San nói là cho anh ăn.

Bình thường mọi người đều ăn giống nhau, cho nên Lý Tịch cũng không chú ý.

Bay giờ so sánh mới phát hiện vấn đề.

Lục Linh San có hơi cứng ngắc, nhanh chóng nhìn Lý Tịch, giải thích: “Lúc tan làm còn dư lại ít thịt, em sợ để ngày mai hỏng, cho nên lấlấy nhiều một chút.”

Mùa đông này còn sợ thịt bị hỏng, lừa quỷ à.

Lục Linh San mang theo tâm tư riêng, lúc nấu cơm buổi trưa, cô ta không làm nhiều lắm, không để Lý Tịch có cơ hội mang về, cô ta đoán buổi chiều anh nhất định sẽ mang cho chị kế, cho nên cố ý đóng gói sẵn.

Đúng như dự đoán, Lý Tịch mang về.

Cô ta lập tức mang đồ ăn đã chuẩn bị từ trước đến cho anh.

Có lẽ Lý Tịch thấy mình quan tâm anh như vậy, sẽ càng thêm thất vọng về chị kế.

Cũng sẽ đánh giá cô ta cao hơn.

Ai ngờ chị kế luôn tỏ ra xa lánh Lý Tịch bỗng nhiên chạy ra, còn muốn ngồi cùng một bàn ăn cơm với bọn họ.

“Lần sau có bao nhiêu làm bấy nhiêu, đừng để thừa.” Lý Tịch lãnh đạm nói, xong anh cầm lấy phần cơm trong tay Lục Hạ, cúi đầu ăn.

Anh cũng không muốn để Lục Hạ cảm thấy mình đang ngược đãi cô, cho nên mới đưa cô phần cơm không có thịt, mà mình thì lại ăn ngon.

Lục Linh San bị nói đến mức mặt đỏ tai hồng, lời này như thể ám chỉ cô ta trộm đồ ăn vậy.

Cô ta biết trong nhà bếp kiêng kị nhất là những chuyện này, khẩu phần ăn mỗi ngày đều tính theo đầu người.

Mình bỗng nhiên giữ lại nhiều thịt như thế, nếu truyền đi, mọi người sẽ nghĩ thế nào đây?

Lục Linh San cắn môi, có hơi ấm ức.

Cô ta không phải người như vậy, cô ta chỉ muốn anh ăn ngon một chút thôi mà.

Rõ ràng anh là người đứng đầu nhà máy than đá, nhưng lại giống như mọi người, rất không công bằng.

Tuy nhiên cô ta vẫn rất nghe lời, đáp: “Em biết rồi, anh rể, lần sau em sẽ chú ý.”

Nói xong, cô ta không di chuyển, chỉ đứng ở đó.

Lục Hạ liếc nhìn cô ta, hỏi: “Em chưa ăn cơm à, muốn ăn một miếng không?”

“Không cần, chị, em về nhà mới ăn, chị và anh rể ăn đi.” Lục Linh San nói, ánh mắt vẫn nhìn về phía Lý Tịch.

Giống như đang chờ câu trả lời của anh.

Ở kiếp trước, Lý Tịch nhiều lần ngăn cản Lý Kiến Nam, cho nên cô ta cho rằng, Lý Tịch có cảm tình với mình.

Dù sao người lúc trước có hôn sự với anh là mình, nếu như không phải mình bị quỷ ám, hiện giờ người gả cho anh đã là cô ta rồi.

Có lẽ Lý Tịch cũng nghĩ như vậy.

Lúc trước chuyện đổi hôn, người trong nhà đã giấu diếm anh, dự định gạo nấu thành cơm mới nói.

Tuy Lý Tịch tức giận, nhưng không phải cũng không trách cô ta à?

Đời này tuy cô ta đến chậm, nhưng không sao, cô ta vẫn còn cơ hội. Chờ chị kế mắc bệnh qua đời, cô ta có thể gả cho Lý Tịch, sau này cô ta chắc chắn sẽ đối xử tốt với anh, không bao giờ dẫm vào vết xe đổ kiếp trước nữa.