[Ha ha ha, Đại Mao, cái tên nghe bình dân quá vậy, uy nghiêm của vua sư tử mất tiêu hết rồi.]
[Vua Đại Mao sẽ đến chiến trường trong năm giây nữa, các người đã biết điều không nên biết rồi, tát cả đều sẽ chết.]
[Tôi chỉ muốn biết con sư tử trắng ở bên ngoài nhà gỗ kia có tên gọi là gì, Nhị Mao sao?]
Viên trưởng nói những chuyện đã xảy ra với Tô Tử An, ánh mắt vô thức nhìn về phía Dạ Du.
Cậu thanh niên tóc đen mắt đỏ, đang chơi đùa với túi tiền.
Trước đó vì ở bên ngoài nên ông ấy không thấy rõ, hiện tại ở khoảng cách gần ông ấy mới phát hiện ra, đôi mắt của cậu thanh niên này có chút kỳ lạ.
"Khụ." Tô Từ An ho nhẹ một tiếng thu hút sự chú ý của viên trưởng trở lại: "Viên trưởng, sau khi Đại Mao phát điên đã làm gì?"
Thật ra viên trưởng không hề để ý quá nhiều màu mắt của người khác, có thể đó là kính áp tròng, hiện tại người trẻ tuổi hay dùng.
"Đại Mao đến lãnh địa của vua sư tử hiện tại và tấn công đàn sư tử."
"Tôi đã lái xe mang theo súng gây mê, khi tôi đến nơi nó đã tàn sát hết đàn sư tử và cắn vua sư tử hiện tại. Khi đó trên người nó bị bao quanh bởi làn sương đen kỳ quái, trông nó rất kỳ lạ và đáng sợ.
Tôi đã bắn trúng nó nhưng thuốc mê không có tác dụng gì với nó, nếu không phải do tôi lái xe và giữa chúng tôi có một hàng rào sắt, chắc có lẽ đã không trở về được."
Tô Tử An phối hợp gật đầu cảm thán.
Cậu ta không động vào quả táo trên bàn mà chỉ mở ba lô, lấy túi bánh quy ra ăn.
Viên trưởng thấy Tô Tử An lấy bánh quy, ông ấy có chút ngạc nhiên.
Khu công viên này xảy ra chuyện đã được bốn năm ngày rồi, khách du lịch thế mà vẫn còn có đồ ăn?
Nhưng nghĩ đến việc công viên có nhiều nơi bán thức ăn, vì vậy ông ấy không quá để ý.
Viên trưởng tiếp tục nói: "Không biết Đại Mao đã rời khỏi vườn sư tử bằng cách nào, nó bắt đầu tấn công các con vật khác trong vườn và cả nhân viên công tác. Động vật phát điên trong vườn càng lúc càng nhiều, tình hình đã không còn kiểm soát được."
Tô Tử An nghe đến đây cảm thấy kỳ lạ: "Vườn bách thú xảy ra chuyện như vậy, không có đội cảnh sát nào đến sao?"
"Không có, dường như do trong thành phố xuất hiện bệnh truyền nhiễm và còn thêm chuyện có nhiều tội phạm tấn công, nên họ không có đủ người."
Viên trưởng thở dài.
Ông ấy thật sự không hiểu, vì sao nhiều chuyện kỳ quái lại xảy ra cùng một lúc như vậy.
"Tôi đã cho nhân viên công tác rời đi trước, sau đó đến vườn gấu trúc vừa muốn đưa con gái đi cùng nhưng bất ngờ có sương đen lan tràn khắp công vien."
"Đại Mao tấn công vườn gấu trúc và Hạt Mè đã đứng ra bảo vệ chúng tôi, đánh đuổi Đại Mao đi."
"Ngày đó có rất nhiều con vật còn sống sót đi đến vườn gấu trúc, nên sương đen kỳ lạ bên phía rừng trúc này đã trở nên nhạt dần."