"Nhưng Đại Mao thường xuyên tấn công vào rừng trúc, cho dù các con vật đã đoàn kết với nhau, nhưng mỗi lần như vậy đều sẽ luôn có động vật bị nó cắn hoặc mang đi, những con vật bị nó cắn qua một khoảng thời gian đều sẽ trở nên nổi điên..."
Viên trưởng nói mà đôi mắt có chút ướt.
Vườn bách thú có rất nhiều động vật mà ông ấy đã chăm sóc từ lúc tụi nó còn nhỏ, mấy ngày qua khi thấy vườn bách thú trở thành như thế này, ông ấy rất đau lòng.
"Phát điên? Giống như con rắn vàng bên ngoài đó sao?" Dạ Du đột nhiên lên tiếng.
Viên trưởng sửng sốt, ông ấy không ngờ cậu thanh niên vẫn luôn im lặng lắng nghe đột nhiên lên tiếng.
Cậu vừa nói cái gì ở bên ngoài vậy?
Viên trưởng lau mắt quay đầu nhìn về phía cửa sổ.
Chỉ thấy một con trăn vàng to hơn cả một người trưởng thành đang há to miệng nuốt chửng một con ngỗng to bằng con công.
Nuốt ngỗng trắng vào bụng, từ miệng con trăn vàng nhỏ xuống một chất lỏng màu đen, đôi mắt của nó đã chuyển sang đỏ rực nhìn lướt qua từng con vật bên trong vườn, cuối cùng nó lao mình về phía con sư tử trắng đang nằm dưới đất.
"Đúng vậy, chính là như vậy." Viên trưởng nói xong mới nhận ra có chuyện gì, ông ấy lập tức giật mình.
Trăn vàng, trăn vàng vì sao đột nhiên nổi điên?!
Con gái của ông ấy vẫn còn ở bên ngoài!
Cô bé đang nằm trên đầu con sư tử trắng, vuốt ve con sư tử lớn vừa mới tỉnh dậy.
Đột nhiên cô bé nhìn thấy một bóng vàng lao đến, cô bé trong phút chốc sững người ra.
"Grào --”
Cảm nhận được sát khí, sư tử trắng đứng dậy, nó vô thức chuyển sang trạng thái tấn công.
Nó lao lên trước muốn cắn chết con trăn vàng đã phát điên, nhưng trên đỉnh đầu nó đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hãi như nhắc nhỏ nó rằng còn có một đứa bé ở trên đầu nó.
Sư tử trắng xoay người chạy về phía nhà gỗ.
Con trăn vàng cũng thay đổi hướng di chuyển.
Khi nó sắp cắn con sư tử trắng, đột nhiên cơ thể nó bị kéo dài thành một đường thẳng.
Có thứ gì đó đã kéo lấy đuôi nó khiến nó không thể di chuyển.
Con trăn vàng quay đầu, đôi mắt đỏ tươi nhìn con hổ béo đang cắn đuôi của nó.
"Xì--”
"Grào--”
Cuộc chiến giữa rắn và hổ khiến cho rừng trúc trở nên hỗn loạn.
[Tôi đã xem hàng chục bộ phim phóng sự về động vật, cảnh tượng nào đều đã thấy qua nhưng trường hợp này thì tôi chưa từng thấy qua bao giờ.]
[Hổ béo cố lên! Đập nát đầu con rắn đó đi!]
[Con rắn sẽ chiến thắng! Hôm nay con rắn lớn của tôi sẽ cho các người biết, ai mới là vua thật sự của rừng xanh!]
Dạ Du đứng ở trước cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía màn sương đen đang dâng lên bên ngoài.
Cậu có thể "nhìn thấy" có rất nhiều động vật nhanh chóng đi đến gần rừng trúc.
Sương đen đã che khuất cảm giác của cậu đối với lão sư tử, nhưng không che được cảm giác của cậu về những sinh vật khác.