Cô bé ở nhà gỗ khoảng ba bốn tuổi, trên đầu đeo một chiếc cài tóc hình thú màu đen.
Cô bé nhìn Dạ Du, sau đó quay đầu vào trong phòng gọi: "Ba ba, bên ngoài có một anh trai."
Giọng nói của cô bé không lớn, nhưng trong rừng trúc yên tĩnh như thế này thì có thể vang rất xa.
Cả đám động vật biến dị như được cổ vũ, chúng không còn thăm dò nữa mà lập tức lao về phía hai người ở lối vào rừng trúc.
Dạ Du đạp lên dây bìm bìm cúi người nhảy lên một cái, những sợi dây bám theo cậu tấn công về phía động vật biến dị.
Lao vào đầu tiên chính là con sư tử trắng.
Sư tử trắng dùng hai chân đạp đất nâng nửa người lên, hai chân trước tách ra, móng vuốt sắc bén tấn công Dạ Du.
Khi móng vuốt của con sư tử sắp giáng xuống, Dạ Du đã đặt mũi chân lên trên dây bìm bìm trước một bước và nhảy lên một lần nữa, vì vậy mới tránh thoát khỏi móng vuốt sư tử trắng.
Cậu vươn tay chống lên đầu của sư tử trắng, cơ thể xoay một vòng rơi xuống phía sau sư tử trắng, cậu nắm được cái bờm dày của nó.
"Grào--" Sư tử trắng tức giận gào lên, nó quay đầu muốn cắn Dạ Du.
Dây bìm bìm quấn lên khiến trong miệng của con sư tử trắng đầy dây bìm bìm.
Ở phía sau con sư tử trắng, con hổ béo có màu nâu nhạt lao đến.
Dạ Du dựa vào cơ thể con sư tử trắng để nhảy lên, tránh được cú vồ của con hổ.
Con hổ đâm vào con sư tử trắng đang bị dây bìm bìm quấn quanh, cả hai con đều lăn ra mấy mét.
"Grào--”
"Grừ --”
Tiếng gầm gừ của con hổ và sư tử pha lẫn vào nhau.
[ Thôi xong, tôi vừa gọi mấy anh em vào trong nhóm thôi mà, sao con sư tử trắng mà tôi tin tưởng nhất đã bị loại rồi?]
[ Còn tôi cược con hổ béo, giờ nó đã trở thành cái bánh chưng luôn. ]
[Gấu trúc tiến lên, vì tôn nghiêm của thú ăn thiết! ]
[ Nhãi con cẩn thận đó! Con gấu trúc kia đã lăn tới! Nó... Đã lăn đi mất rồi? ]
Dạ Du dừng ở trong rừng trúc khắp nơi là dây bìm bìm, ánh mắt lướt qua từng con vật biến dị cuối cùng dừng ở trên hai người vừa đi ra khỏi căn nhà gỗ.
Người đàn ông mặc bộ đồng phục màu xanh đang ôm bé gái cỡ ba bốn tuổi.
Còn cô bé kia vừa mới lên tiếng bảo "Đừng đánh nữa" Các con vật biến dị này đều ngừng lại.
Dị năng.
Dị năng có thể điều khiển động vật, hoặc có dị năng giao tiếp với chúng.
Tinh hạch trong đầu đối phương chỉ lớn bằng hạt gạo còn cùng cấp với các con vật biến dị này, không thể nào có thể điều khiển các con vật biến dị cùng cấp độ như thế này được.
Cho nên đây là trường hợp thứ hai.
Cô bé này là dị năng giả còn người đàn ông kia chỉ là người thường.