“Anh?!” Tô Tử An kinh hoàng nắm lấy cánh tay Dạ Du, “Bên ngoài có zombie a!”
Còn không chỉ là một con zombie, ít nhất cũng hơn năm con.
“Tôi cũng là zombie,” Dạ Du dừng ở trên tay Tô Tử An, nói: “Cậu đi theo tôi, sẽ không có việc gì.”
Tô Tử An nghe vậy cắn môi dưới, nhanh chóng xách tạ tay trên đất lên, đứng ở cửa.
Cậu ta chòm nửa người lên trước Dạ Du, đem Dạ Du che ở phía sau.
Nắm chặt tạ tay trong tay, Tô Tử An nghĩ thầm, nếu zombie nhào tới cậu ta, chắc cậu ta cũng có thể đập chết mấy con chứ?
Cửa phòng mở ra, đôi mắt vẫn đυ.c của zombie nhìn về phía Tô Tử An, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ đầy áp lực, nhưng cũng không có ai tiến lên công kích.
Tô Tử An thử thăm dò bước rửa bước ra ký túc xá, zombie vẫn không động đậy như cũ, cậu ta quay đầu nhìn về phía Dạ Du , Dạ Du đi theo sát phía sau cậu ta.
Đi một bước xuống lầu, Tô Tử An quay đầu thấy zombie không đuổi theo, liền khom lưng đặt tạ tay nặng nề lên mặt đất.
“Anh, có phải chúng nó cho rằng em là đồ ăn của anh hay không?” Tô Tử An nhỏ giọng hỏi Dạ Du đang đi bên cạnh.
“Không biết.” Dạ Du nhàn nhạt nói.
Trong đầu những zombie đó chị biết kêu “Đói”, cậu cũng không biết ý nghĩ khác của chúng nó.
Một người một zombie đi ra ngoài, lúc rời khỏi ký túc xá, hình như Tô Tử An nghĩ gì đó, hơi thắc mắc hỏi:
“Vì sao trước cửa ký túc xá lại có nhiều zombie như vậy? Là bị tiếng động tối hôm qua của chúng ta hấp dẫn tới sao?”
Dạ Du xoa xoa lỗ tai, cảm thấy Tô Tử An có thôi phiền, “Tôi bảo chúng nó cầm đến vài thứ, quên kêu chúng nó rời đi.”
“Anh có thể điều khiển zombie?!” Tô Tử An đầy mặt kinh hỉ.
“Không khác biệt lắm.” Dạ Du lãnh đạm nói.
Cậu còn chưa biết được quá khứ của mình từ chỗ Tô Tử An, vậy mà đã bị Tô Tử An đào ra tin tức của mình.
“Anh thật lợi hại.” Tô Tử An khen ngợi từ tận đáy lòng.
Bước chân Dạ Du nhanh hơn, không để ý tới Tô Tử An.
[Nhãi con ngạo kiều.]
[Nhãi con thẹn thùng.]
[Lại một ngày mới, cầu nguyện cho nhãi con có thể săn được gấp đôi tinh thể.]
Đi ra cổng trường, Tô Tử An sống sót khi nhìn thấy khu phố vừa hoảng loạn vừa thê lương.
Tuy rằng khi trường học xuất hiện zombie, lại không thấy cảnh sát xuất hiện, cậu ta đã có chuẩn bị tâm lý.
Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng đường phố như vừa trải qua chiến tranh, cậu ta vẫn cảm thấy có chút thương cảm.
Dạ Du chú ý thấy biểu cảm của Tô Tử An thay đổi, nói: “Toàn bộ thành phố đều đã thất thủ.”
Dạ Du không biết tình trạng của các thành phố bên ngoài thế nào, nhân căn cứ vào biểu hiện trên đường khi cậu ra khỏi chung cư, thành phố này đúng thật không có trật tự của xã hội loài người.
Tô Tử An giữ chặt tay Dạ Du tay, “Em cùng anh vẫn có thể ở bên nhau.”
Tuy rằng trong đó một người là dị năng giả, một bên khác lại là zombie, nhưng bọn họ vẫn còn ở bên nhau.
Tuyệt đối cũng sẽ không tách ra, trong lòng Tô Tử An thầm
nói.