Vô Hạn Lưu: Bảo Hiểm Cầu Hôn Thành Công 100%

Chương 4: Cái Quái Gì Đây

Ngay khi cô đang do dự, web ẩn danh đã tự động mở nó ra.

Đó là một trang đăng ký, có một ô ghi vui lòng nhập ID của bạn.

Tô Chân vừa kinh ngạc vừa khϊếp sợ, không khỏi thốt lên: "Cái Quái Gì Đây?”

Thật bất ngờ, giây kế tiếp, trang web kia lại thay đổi.

[ID đã được nhập thành công, người dùng Cái Quái Gì Đây thân mến, chúc mừng bạn đã đăng ký thành công.]

Tô Chân: "..." Đậu má.

Tô Chân tắt điện thoại. Cô đưa tay túm tóc, trong lòng loạn cào cào, đã rất nhiều năm rồi cô chưa hoảng loạn mờ mịt như này.

Điều cô không biết là lúc này, rất nhiều người trên khắp thế giới bởi vì sự xuất hiện của cô mà hành động.

Một thanh niên đang trượt tuyết nhận được điện thoại: "Sếp, có newbie xuất hiện!"

Tinh anh giới kinh doanh đang họp nhận được tin nhắn: [Có newbie xuất hiện, mau trở về.]

Bà nội trợ đang ăn mì gói nhìn chằm chằm vào con số thừa trên danh sách người dùng.

Trong phòng máy tính tối mờ, một người phụ nữ khàn giọng hỏi: “Phải mất bao lâu mới biết được newbie ở thành phố nào?”

Thiếu niên có hình xăm hoa hồng đen trên mặt bình tĩnh nói: "Năm phút."

Người phụ nữ rất hài lòng hỏi: “Nhân tiện, ID của newbie là gì thế?”

"Cái Quái Gì Đây."

"Hả? ID lạ vậy?"

"Có hơi..."

“Vậy chính xác thì ID là gì?”

"Cái Quái Gì Đây."

"... Cậu đùa tôi à?"

"Hắt xì!!" Tô Chân hắt hơi, lúc này cô đang ở trong cửa hàng điện thoại di động cũ của một người bạn, cô thò đầu vào hỏi: "Thế nào? Có phải điện thoại của tôi bị virus mạnh tấn công không?"

Người bạn lắc đầu và nói: “Không có, rất bình thường.”

"Thật á?" Tô Chân hỏi: “Nhưng mấy tin nhắn kia là sao vậy? Có thể xóa được không?

“?” Người bạn.

Tô Chân: “Cái hình đầu lâu màu đen ấy, phía dưới còn có hai cái bảo hiểm.”

Người bạn nhìn xuống, sau đó ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc và hoang mang khó hiểu: “Cô nghiêm túc?”

"Đúng rồi, chính là nó đó!” Tô Chân chỉ vào hình đầu lâu màu đen nổi bật dị thường trên màn hình điện thoại: "Cái này mà anh cũng không thấy hả? Anh cận thị bao nhiêu độ đấy?”

Người bạn cúi đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào vị trí đó trong một phút, sau đó ngẩng đầu lên nói với Tô Chân: "Hoặc là cô đang trêu tôi.”

Tô Chân nhướng mày, bạn cô nói tiếp: "Hoặc là cô bị ma ám rồi. Nghe tôi khuyên một câu, mau đổi công việc khác đàng hoàng đi. Cô không thể không tin tà đâu.”