Vô Hạn Lưu: Bảo Hiểm Cầu Hôn Thành Công 100%

Chương 5: Người lạ

Người bạn cúi đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào vị trí đó trong một phút, sau đó ngẩng đầu lên nói với Tô Chân: "Hoặc là cô đang trêu tôi.”

Tô Chân nhướng mày, bạn cô nói tiếp: "Hoặc là cô bị ma ám rồi. Nghe tôi khuyên một câu, mau đổi công việc khác đàng hoàng đi. Cô không thể không tin tà đâu.”

Tô Chân trở về nhà trong tâm trạng lo lắng. Trước ngày hôm nay, cô là một người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, nhưng vừa rồi cô lại có hơi dao động

Mọi chuyện có chút kỳ lạ kể từ khi cô rời khỏi căn hộ sáng nay.

Đầu tiên, cô gặp một người phụ nữ lạ mặc đồ đỏ trong thang máy, sau đó nhận được một tin nhắn không thể giải thích được, tin nhắn nói rằng cô sẽ chết trong một phút nữa, sau đó một phút sau cô suýt bị tủ lạnh từ trên trời rơi xuống nện thẳng vào đầu.

Lại sau đó nữa, “nó” được tự động tải xuống điện thoại. Chỉ có cô thấy được...

Không phải cô bị ma ám thật rồi đấy chứ?

“Phát Tài.” Tô Chân cúi đầu nói với con chó lông vàng mà cô đã nuôi ba năm: “Tao thật sự bị ma ám sao?”

Pháp Tài không hiểu ý của cô, nó ngậm sợi dây trong miệng, háo hức vặn vẹo trước mặt cô, gầm gừ thúc giục cô đi ra ngoài.

Vì vậy, Tô Chân quyết định ra ngoài dắt chó đi dạo và tắm nắng.

Từ nhỏ đến lớn, những bộ phim điện ảnh và truyền hình đều nói với cô rằng ma quỷ sợ ánh nắng mặt trời. Nếu cô thực sự bị ma ám thì ở nhà không phải là thời điểm tốt, cô nên ra ngoài phơi nắng trừ tà mới đúng.

Cô cùng Phát Tài đi dạo quanh khu phố vài lần, tiếp theo ăn một bát mì ở quán mì trước cổng khu dân cư, sau đó cô lại lang thang bên ngoài… Nói chung là cô không muốn về nhà.

Đến chiều, cuối cùng cô cũng hết dao động. Tô Chân ngồi dưới gốc cây hoa quế thơm ngọt ngào trong khu dân cư, uống Coca.

Lúc này, một bóng đen bao phủ lấy cô, Tô Chân ngẩng đầu lên, nhìn thấy một nam một nữ.

Hai người đều mặc cùng một chiếc áo gió màu đen, cùng một chiếc kính râm, đứng trước mặt Tô Chân, khí chất lạnh lùng như nhau.

Hai người cách kính râm nhìn đối diện Tô Chân, một lúc sau, Tô Chân không chịu được bầu không khí kỳ lạ này, bèn hỏi: "Các người là ai? Muốn làm gì?”

Người đàn ông cao lớn đứng bên trái nói: "Cô là Cái Quái Gì Đây à?”