Chỉ một cái di tích ‘tiên’, đã khiến cho mười đại tiên môn coi trọng như thế, phái ra vô số đệ tử tinh nhuệ tiến đến thăm dò, xưng hô ‘ tiên vương ’ này, nàng nghe cũng chưa nghe nói qua, càng không biết ‘tiên’ còn có ‘vương’.
“Ngươi ở trên cánh cửa lớn kia, chẳng lẽ chưa từng gặp qua tên của ta?”
Tiền bối tự xưng là ‘ tiên vương ’ trong ý cười nhiễm một chút màu hồi ức: “Ngươi có thể gọi ta là ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’.”
Hai chữ ‘ Mặc Sĩ ’ này Phó Điềm Điềm đúng là đã nhìn thấy ở trên cửa.
Nếu lời hắn nói là thật, đây sẽ là kỳ ngộ lớn nhất mà nàng gặp được trên cuộc đời này, nhưng nàng một chút cảm giác kích động đều không có.
Nàng là Long Ngạo Thiên, lại không phải đồ ngốc, tiền bối tối cao như vậy không có việc gì tìm nàng nói chuyện phiếm, chẳng lẽ bởi vì cốt cách nàng tốt sao? Vậy tìm khối băng chết Giang Thính Huyền kia không phải càng tốt hơn sao?
Phó Điềm Điềm hơi hơi trầm ngâm, ánh mắt hạ một nửa, bất động thanh sắc nhếch môi cười nói: “Xin hỏi khảo nghiệm của tiền bối là gì?”
Tiền bối bạch y tuyệt mỹ cười nói: “Ta đã nói rồi, ngươi có thể gọi ta là ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’.”
Phó Điềm Điềm không hề nghĩ ngợi liền bay nhanh gật đầu: “Vâng, tiền bối, xin hỏi khảo nghiệm là gì?”
Sau đó nàng liền thấy ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’ mỉm cười nhìn chính mình, đôi mắt mỹ lệ kia phảng phất như vì sao xán lạn động lòng người.
Bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát, Phó Điềm Điềm nói: “Mặc Sĩ Tiên Vương, xin hỏi ta phải làm như thế nào thông qua khảo nghiệm của ngài.”
‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’ sau đó mới ôn hòa nói: “Nơi này là bắt đầu của khảo nghiệm, kích hoạt phù văn trên cửa đã mở ra, cùng mười trạm kiểm soát, ngươi có lẽ sẽ gặp được những người khác, nếu có thể thông qua toàn bộ khảo nghiệm, ngươi và đồng môn của ngươi sẽ tương ngộ nhau ở nơi cuối cùng của bí cảnh.”
“Vậy nếu không thông qua thì sao?”
“Bọn họ sẽ trở lại địa phương chính mình nên đi.”
Phó Điềm Điềm thập phần hoài nghi ‘ địa phương nên đi ’ trong lời nói của hắn chỉ chính là âm tào địa phủ.
Nhưng tiên vương tiền bối thấy nàng như suy tư gì, thập phần hiền lành nói: “Ta là một người lương thiện.”
“Vâng.”
Phó Điềm Điềm tùy ý gật gật đầu, nghĩ đến điều gì, lại hỏi: “Ngài có thể giúp ta khôi phục bộ dáng trước đó được không?”
Tiên vương tiền bối vẫn mỉm cười như cũ: “Trong bí cảnh có quy tắc, bất luận che đậy thân hình hoặc khuôn mặt gì ở chỗ này đều sẽ mất đi hiệu lực, ta cũng vô pháp thay đổi.”
Mặc kệ hắn nói là thật hay giả, tóm lại Phó Điềm Điềm có chút đáng tiếc, nàng ở trong lòng nói cho chính mình: “Từ giờ trở đi, ta chính là Phó Điềm Điềm, ta chưa bao giờ nghe nói về ‘ Phục Thiên Lâm ’.”
Bí cảnh không chỉ có một lối vào, dù cho đυ.ng tới Giang Thính Huyền, nàng cũng có thể thừa nhận chính mình chính là người ngày đó lẻn vào tông môn ‘ rình coi hắn tắm gội ’, nhưng điều này không có bất luận quan hệ gì cùng Phục Thiên Lâm.
Đơn giản ‘ thôi miên ’ chính mình một chút, Phó Điềm Điềm lộ ra tươi cười điềm mỹ, hoàn toàn không giống với Phục Thiên Lâm kiệt ngạo tà tứ, nhìn tiên vương tiền bối mỹ lệ trước mặt, nàng lược hiện ngượng ngập nói: “Tiên Vương đại nhân, có thể nhờ ngài tạm lánh đi một chút được không? Ta tưởng đổi quần áo.”
Giống như không nghĩ tới nàng sẽ đột nhiên đề cập loại sự tình này, ‘ tiên vương ’ hơi dừng lại, mới tràn ra tươi cười ôn hòa, vui vẻ gật đầu: “Đương nhiên có thể.”