May mắn, bất kỳ phong hoa tuyết nguyệt nào cũng không thể tạm thời ngăn cản được quyết tâm khởi nghiệp kiếm tiền của Tần Hạ.
Hội chùa được tổ chức đến hai ngày, có lẽ vì tiếng tăm ngày đầu tiên không tồi, ngày thứ hai, Tần Hạ đặt thêm một tấm đậu phụ của Liễu gia, vậy mà đến chiều cũng bán hết sạch.
Một tấm đậu phụ khoảng hơn bốn mươi phần, lại kiếm thêm được hơn hai trăm văn tiền.
Tổng cộng tính ra, hội chùa lần này, Tần Hạ thu về lợi nhuận khoảng năm văn tiền.
Để cảm ơn Liễu Đậu Tử đã giúp đỡ, cộng thêm việc cũng lâu rồi hắn không ghé đến Liễu gia. Ngày thứ hai sau khi dọn hàng, Tần Hạ đưa xe đẩy về nhà, xách theo quà cáp vừa mua được, dẫn theo Ngu Cửu Khuyết đến hẻm Tử Đằng, thăm viếng Liễu gia.
Phương Dung không phải lần đầu gặp Ngu Cửu Khuyết, nhưng có nhìn bao nhiêu lần vẫn thấy rất thích mắt.
Phương Dung kéo tay Ngu Cửu Khuyết, cố ý nghiêm mặt nói với Tần Hạ: "Đã nói trời lạnh đừng có lăn lộn bên ngoài, con nhìn xem mặt mũi A Cửu lạnh đến mức tái nhợt kìa. Đến nhà nghĩa mẫu còn mang theo quà cáp làm gì? Lần sau ta sẽ đuổi con ra ngoài.”
Phương Dung là người miệng dao găm, lòng đậu hũ, Tần Hạ kế thừa ký ức của nguyên chủ, hiểu rõ điều này, lập tức giả vờ quay người muốn đi.
"Nghĩa mẫu cứ nói vậy, trước kia là con không hiểu chuyện, hiện tại đã thành thân, cũng nên biết đúng sai, bây giờ người còn cấm cửa con nữa. Hay cứ để A Cửu ở lại, con đi nhé?”
Phương Dung nghe xong, không nhịn được bật cười.
"Cái miệng này của con, ta nói không lại. Thôi, ta cũng biết dạo này con có chí tiến thủ, nhưng khách đến nhà dù sao vẫn là khách, không có lý để con bận rộn, Đậu Tử, con dẫn tiểu Hạ ca và Cửu ca nhi vào nhà uống trà, đồ đạc để trong bếp, tối nay nương sẽ nấu cơm."
Tần Hạ vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Ngu Cửu Khuyết.
Người sau lập tức hiểu ý, kéo Phương Dung nói: "Nghĩa mẫu, hôm nay tướng công đến đây để trổ tài, cho người nếm thử tay nghề của chàng, người không cần quản chàng, chàng là nghĩa tử, hiếu kính người là lẽ đương nhiên."
Phương Dung liếc nhìn Ngu Cửu Khuyết, lại nhìn dáng vẻ của Tần Hạ, bất đắc dĩ lắc đầu.
"Được rồi, được rồi, phu phu hai đứa xem ra rất đồng lòng, vậy ta thật sự buông tay không quản nữa?"
Liễu Đậu Tử không kiên nhẫn nghe nương và Tần Hạ khách sáo qua lại, trực tiếp nói: "Nương, người mau vào nhà đi! Dẫn theo tẩu phu lang đi sưởi ấm, lát nữa con sẽ mang trái cây cho hai người!"
Ngu Cửu Khuyết liền chuẩn bị theo Phương Dung vào nhà, trước khi đi còn quay người nhìn Tần Hạ.
Tần Hạ cười híp mắt ra hiệu cho y "đi đi".
Ngu Cửu Khuyết khẽ gật đầu, dìu Phương Dung vén rèm cửa bước vào.
Còn Liễu Đậu Tử chủ động ở lại giúp Tần Hạ đã sớm háo hức muốn ăn đồ ngon.
Gã nhảy cẫng lên, bám theo Tần Hạ vào bếp, xoa xoa tay nói: "Tiểu Hạ ca, tối nay chúng ta ăn gì?"