"Gà con, vịt con chắc là sẽ không mua được, bây giờ trời lạnh, bọn nó cũng sẽ không ấp trứng, đa phần đẻ ra xong đã vào bụng chủ, mai ta với ngươi đi ngang qua hàng gia cầm xem, nếu có thì mua, không có thì lại đợi đến mùa xuân sang năm."
Ngu Cửu Khuyết tưởng tượng cảnh gà vịt đầy sân sau, cảm thấy cuộc sống náo nhiệt như vậy rất tốt, liền vui vẻ nói: "Được".
Tần Hạ vì nụ cười của tiểu ca nhi mà thất thần một lúc.
Nếu hắn không nhớ nhầm, theo cốt truyện của tiểu thuyết gốc, Ngu Cửu Khuyết sau khi bị bán vào Tần gia, ba tháng sau đã khôi phục trí nhớ.
Nói cách khác, đến mùa xuân sang năm, tiểu ca nhi trước mặt hắn có khả năng đã không còn ở đây nữa.
Chỉ mong vở tuồng giả làm phu phu này của họ, đến lúc đó có thể kết thúc êm đẹp.
Cá trê đen chặt khúc, ướp với muối, hành, gừng và một chút rượu vàng.
Trong thời gian đợi cá ngấm gia vị, Tần Hạ vớt phần cơm đã nấu chín trong nồi ra đặt vào chậu, lúc kho cá hắn sẽ hấp lại, như vậy cơm lúc nào cũng nóng.
Cá ướp xong, phủ một lớp bột mì, cho vào chảo rán thật kỹ.
Sau khi hoàn thành bước này, vớt những miếng cá thơm phức ra, cho thêm hành, gừng và cà chua đã thái vào chảo, xào đến khi cà chua đổi màu, ra nước, nêm nếm gia vị cho vừa, sau đó rắc đường phèn, đợi đến khi tan chảy, nước sốt bắt đầu sền sệt.
Tần Hạ dùng đũa nếm thử, cảm thấy đã khá vừa, bèn thả mấy miếng cá đã chiên vàng giòn vào chảo, đổ thêm nước nóng đã đun trên bếp lò nhỏ bên cạnh, đặt xửng hấp lên, cho thêm cơm vừa nấu, bắt đầu kho.
Lúc này đã tạm thời rảnh tay, Tần Hạ quay sang bắt đầu thái khoai tây.
Ngu Cửu Khuyết vốn đang học bóc măng đông, nghe thấy tiếng dao thái liền quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy con dao trong tay Tần Hạ nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh mờ nhạt, dường như chỉ trong chớp mắt, một củ khoai tây không nhỏ đã biến thành những lát khoai tây dày mỏng đều nhau, sau đó lại biến thành những sợi khoai tây to nhỏ như nhau
"A Cửu, làm phiền ngươi giúp ta lấy một chậu nước."
Tần Hạ thái xong khoai tây mới nhớ đã quên lấy nước ngâm, Ngu Cửu Khuyết đặt măng đông xuống, rất nhanh mang chậu nước sạch vào, đặt bên cạnh Tần Hạ.
Khoai tây thái sợi được cho vào nước, Tần Hạ thấy ánh mắt nghi hoặc của Ngu Cửu Khuyết, kiên nhẫn giải thích: "Trong khoai tây có một thứ gọi là tinh bột, nếu không ngâm nước để loại bỏ bớt, lúc xào lên sẽ không giòn, hơn nữa để trong nước còn có thể tránh cho khoai tây bị đổi màu."
Chỉ một thao tác thả khoai tay vào nước lại ẩn chứa nhiều thứ như vậy! Ngu Cửu Khuyết gật gù, ý muốn nói mình đã học được.
Mỗi lần như vậy, Tần Hạ đều cảm thấy Ngu Cửu Khuyết đặc biệt ngoan ngoãn, hoàn toàn không thể liên tưởng đến nhân vật phản diện được miêu tả trong sách.
Hai món rau xào đã chuẩn bị xong nguyên liệu, cá kho và cơm hấp trong nồi cũng đã đến lúc nhấc ra.
Ngu Cửu Khuyết bê thức ăn, bày biện bát đũa, Tần Hạ nhanh chóng rửa sạch nồi, làm xong hai món còn lại.
"Ăn cơm!"