Tần Hạ cũng không ngờ, chỉ chợp mắt một lát, lúc hắn tỉnh dậy, trời bên ngoài đã tối đen.
Nửa giường bên cạnh đã sớm trống rỗng, không biết Ngu Cửu Khuyết đã đi đâu.
Hắn vén chăn ngồi dậy, dù có chút lưu luyến hơi ấm của giường sưởi, nhưng vẫn lấy hết can đảm xuống giường.
Trong phòng tối om, thời xưa chỉ có điểm này là không tốt.
Tần Hạ không vội thắp đèn, mặc áo ngoài đẩy cửa bước ra, đã thấy trong bếp le lói ánh sáng.
"A Cửu?"
Tần Hạ đi đến cửa bếp nhìn vào, quả nhiên thấy Ngu Cửu Khuyết đang đứng trước thớt.
Thấy hắn, trên mặt tiểu ca nhi lộ ra vẻ hoảng loạn.
Tần Hạ lúc này mới chú ý đến Ngu Cửu Khuyết dường như đang thái rau, trên thớt đã có cà chua xắt miếng, cùng với hành, gừng, tỏi.
Trước khi đi ngủ, hắn đã nói với Ngu Cửu Khuyết, buổi tối dự định làm cá sốt cà chua*, thêm một đĩa khoai tây xào, một đĩa măng đông, thêm nồi cơm nóng.
*Cá trê đen sốt cà chua:"Tướng công tỉnh rồi."
Ngu Cửu Khuyết đặt dao xuống, cầm lấy khăn lau tay bên cạnh, có chút lo lắng nói: "Ta muốn giúp tướng công chuẩn bị trước một chút, nhưng khoai tây xào ta sợ thái không đẹp, nên chỉ chuẩn bị mấy thứ này, cơm ta cũng nấu rồi."
Bộ dạng lo lắng bất an, vì ít khi Ngu Cửu Khuyết làm mấy chuyện này, không được thành thạo, sợ chỗ nào không ổn, lại khiến Tần Hạ phật lòng.
Lông mày Tần Hạ giãn ra.
"Đã rất tốt rồi."
Trời đã tối, hắn cũng đói bụng rồi.
Quay lại lấy vài củ khoai tây, Tần Hạ mỉm cười bảo Ngu Cửu Khuyết giúp gọt vỏ, Tần Hạ xắn tay áo, định xử lý cá trê đen trước.
Hắn cũng không ngờ, con cá kia nằm trong chậu nước nông của nhà hắn mấy canh giờ, mà vẫn còn phun bong bóng…
Người ta đều nói cá trê hung dữ, khó gϊếŧ, đầu bếp Tần có thể chứng thực, lời đó quả thực không sai.
Xử lý cá trê đối với người không lành nghề chính là thách thức lớn, nhưng với Tần Hạ, đó cũng chỉ là việc tiện tay.
Tần Hạ một tay cầm cây cán bột, tay còn lại giữ chặt con cá trơn trượt, vung một gậy chính xác vào đầu cá.
Vài phát liên tục, đầu bếp Tần còn chả thèm chớp mắt, cá trê hung dữ đã chết đến mức không thể chết hơn.
Tần Hạ buông cây cán bột, thay bằng dao lớn, nhanh chóng đánh vảy cá, móc sạch nội tạng.
Cá trê đen nặng hơn bốn cân, kích thước không nhỏ, tính cả đầu và đuôi dài bằng nửa cánh tay người trưởng thành.
Theo khẩu vị của Tần Hạ, hắn thích làm cá hấp hơn.
Nhưng Ngu Cửu Khuyết đang uống thuốc trị bệnh, không ăn được cay.
Làm cá sốt cà chua cũng được, chua chua ngọt ngọt, rất đưa cơm.
"Trong nhà nếu có gà vịt thì tốt rồi, mấy thứ lòng cá này cũng không lãng phí."
Trong vô thức, Tần Hạ không nhận ra hắn đã chuyển sang tư duy cuộc sống gia đình, mắt thấy sáng sớm, gà trống nhà Vương gia trong hẻm vừa gáy xong, lại đến gà nhà Lý gia cất cao giọng.
Nhà nhà nuôi gà trồng rau, Tần Hạ cũng không muốn thua kém.
Ngu Cửu Khuyết đặt khoai tây đã gọt vỏ lên thớt, nghe vậy nói: "Bây giờ trời lạnh, không biết có nuôi sống được không, nếu mua được hai con cũng tốt."
Tần Hạ múc nước rửa sạch cá, xách ra bồn rửa bên cạnh.