Chương 2: Một Nồi Thập Cẩm Cẩu Huyết ToT!
Giang Miên lấy lại tinh thần, nhớ lại tình tiết tiểu thuyết cậu chỉ biết thở dài nặng nề.
Haizz, tại sao lại là em trai của phản diện cơ chứ …
Đã thế cốt truyện còn quá cẩu huyết, một nồi thập cẩm cẩu huyết ToT!
Trong truyện có nêu qua, ở Yến Thành không ai không biết đến danh tiếng ba gia tộc đứng đầu, đó là Thẩm - Hạ - Tô, nhưng thực chất gia tộc chi phối và kiểm soát ba gia tộc này lại là gia tộc nhà họ Cố, đổi lại họ sẽ nhận được sự bảo vệ và những vụ làm ăn lớn từ nhà họ Cố.
Mấy đời nhà họ Cố đều làm chính trị. Nhưng đến đời Cố Bất Hãn - ông cụ Cố lại chuyển hướng sang kinh doanh, chuyển đến Yến Thành và thành lập Phúc An, trải qua nhiều thế hệ kinh doanh, họ đã tạo dựng được một quy mô nhất định. Dù không còn làm chính trị nhưng vẫn tận tâm duy trì liên minh với người trong chính trị, còn quyên góp rất nhiều tiền cho tiền tuyến.
Sau khi cách mạng thành công, nhờ sự đề cử mạnh mẽ, Cố Bất Hãn được bổ nhiệm làm cục vận tải đường thủy ở Yến Thành, nắm giữ và kiểm soát toàn bộ hoạt động vận tải trên sông ở khu vực hạ lưu (phần dưới của dòng sông, gần cửa sông hoặc đổ ra biển). Nhờ vậy, nhà họ Cố đã trở thành một trong những gia tộc có ảnh hưởng nhất tại Phúc An.
Cố Bất Hãn có một người vợ duy nhất và một đứa con trai duy nhất. Nhưng con trai ông lại có một vợ chính và hai thϊếp, có tận ba người con trai. Trong đó chính thất và một thϊếp sinh ra, còn một là … tình nhân sinh ra.
Càng ở vị trí cao thì đời tư càng nhuốm bẩn, ăn chơi tɧác ɭoạи còn khủng khϊếp hơn cả đám nhà giàu xổi.
Có trong tay quyền lực, địa vị, danh tiếng, họ còn nắm cả sinh mệnh hàng triệu người dân ở Yến Thành.
Nhà họ Giang mấy năm gần đây phất lên nhờ khai thác vải lụa tơ tằm, nhưng do ông cụ Giang tuổi già sức yếu nên đã để lại cho con trai quản lý. Một mình Giang Đông không thể chèo chống công việc này nên nhà họ Giang lại một lần nữa trên bờ vực sụp đổ.
Giang Đông túng quẫn làm liều đem người vợ xinh đẹp của mình là Nhậm Tuyết dâng lên giường cho gia chủ nhà họ Cố, còn thuận lợi sinh cho ông ta một đứa con trai là Cố Thịnh Mân, cũng chính là người anh trai cùng mẹ khác cha với cậu.
Cũng vài năm sau, Giang Miên ra đời.
Giang Đông vẫn chứng nào tật nấy, lại ngứa tay ngứa chân đem hết tiền đi đánh bạc, lối sống trụy lạc đã tàn phá cơ thể ông ta, trụ được vài năm cũng từ giã cõi đời này, để lại khoản nợ tặng cho vợ và con trai.
Không nghe nhầm đâu, tác giả truyện này quá biếи ŧɦái, thiết lập mối quan hệ giữa các nhân vật đều dây dưa với nhau. Có lẽ hạt sạn lớn nhất trong cốt truyện chính là mối quan hệ anh em cùng mẹ khác cha giữa Giang Miên và Cố Thịnh Mân.
Cũng may, Giang Miên ở trong truyện được thiết lập có tính cách an tĩnh, hướng nội, rất giống với tính cách của cậu ở thế giới kia.
Vậy để tránh cái chết thì cậu nên: Thứ nhất, phải chăm sóc cơ thể ốm yếu này thật tốt (cái này cậu làm được); thứ hai, không được phản bội (cái này cũng đơn giản); và thứ ba không được cho Cố Thịnh Mân (anh trai phản diện cùng mẹ khác cha) làm bậy với mình.
Xây dựng tâm lý trong đầu nhưng hiện thực lại rất tàn khốc, bởi vì xuất hiện một vấn đề siêu lớn.
Đó là Giang Miên và Cố Thịnh Mân có sự thân mật ngoài sức tưởng tượng.
Trong tiểu thuyết miêu tả Cố Thịnh Mân là người nội tâm khó đoán, thủ đoạn tàn nhẫn và thích kiểm soát.
Tính cách chiếm hữu này khi đọc tiểu thuyết thực sự mang lại cảm giác quắn quéo mê mê đồ, nhưng khi trực tiếp đối diện trải qua rồi, Giang Miên mới biết được cái loại cảm giác như đi trên băng mỏng, hít thở không thông này khó chịu đến mức nào.
Bởi vì chịu ảnh hưởng của Nhậm Tuyết nên Cố Thịnh Mân cũng rất ám ảnh với Giang Miên.
Cậu cũng rất sợ kiểu ám ảnh này.
Nhưng nếu trốn tránh thì sẽ bị nghi ngờ, liệu cậu có bị hắn gϊếŧ chết không.
Giang Miên cúi đầu, trong lòng dâng lên một tia bi thương.
Bây giờ cậu phải làm sao đây, cậu không muốn chết đâu.