Editor: Trang Thảo (TTTTTT).
Sau hai ngày nghỉ ngơi, gương mặt của Tạ Quan không còn vấn đề gì. Vết thương đã tróc vảy, và vết bầm tím cũng mờ dần. Cậu vốn thích quanh quẩn ở phim trường để xem đạo diễn chỉ đạo diễn xuất cho từng diễn viên, nhưng đây là lần đầu tiên cậu nằm nghỉ trong khách sạn suốt hai ngày.
Dù luôn muốn dựa vào thực lực để tiến thân, nhưng hiện tại, Tạ Quan chỉ có thể dùng khuôn mặt để kiếm sống. Mỗi ngày cậu đều bôi thuốc để tránh để lại sẹo dễ thấy. Trong thời gian tạm ngừng quay phim để hồi phục sức khỏe, đạo diễn và một số nhân viên quen biết đã đến thăm cậu. Khi gặp Chu Tiểu Kỳ tại đại sảnh khách sạn, họ cũng lịch sự chào hỏi. Chỉ có Chung Quan Hoa là không xuất hiện, nghe nói hắn xin nghỉ phép để đi ghi hình chương trình ở nơi khác.
Sự việc Chung Quan Hoa đánh người được đạo diễn cảnh cáo nghiêm khắc nên không bị truyền ra ngoài. Tuy nhiên, không ai có thể kiểm soát được những bài đăng nặc danh gây xôn xao dư luận trên mạng. Trong tuần qua, trên Internet mỗi ngày đều có tiêu đề nổi bật về "Thần tượng mới nổi có thái độ trịch thượng", khiến khán giả lôi những thần tượng trẻ ra bàn luận, trong đó có cả Chung Quan Hoa.
Tạ Quan mở Weibo, nhìn thấy một blogger kể lại lịch sử đen tối của Chung Quan Hoa, cậu không khỏi gật đầu bấm like. Nhưng sau nửa giờ, nhận ra nguy cơ tiềm ẩn, cậu vội vàng hủy lượt like đó. ID weibo của Tạ Quan là "Cua đóng hộp", chỉ có 26 lượt follow ảo, thậm chí không có bạn bè.
Nam diễn viên ở chung phòng với cậu vẫn chưa về. Tạ Quan tìm được weibo của Chu Tiểu Kỳ và đạo diễn, rồi bấm follow. Sau đó, cậu quay lại trang chủ một lúc rồi mới thoát ra khỏi weibo, đặt đồng hồ báo thức trên điện thoại rồi ngủ thϊếp đi.
Vào ngày trở lại đoàn phim, Tạ Quan nhận được một kịch bản mới do trợ lý trường quay gửi tới, có nhiều cảnh diễn hơn bản gốc hai trang. Cậu run rẩy lật từng trang, phát hiện biên kịch đã sửa đổi đoạn kết, thêm vào một cảnh võ thuật và một cảnh văn học - tất cả đều liên quan đến cảnh đánh nam chính.
Tạ Quan không thể tưởng tượng nổi vẻ mặt của Chung Quan Hoa khi xem kịch bản này. Cậu thầm nghĩ: biên kịch này cũng ghét Chung Quan Hoa quá mức, tát thẳng vào mặt hắn như vậy có ổn không? Nhưng cậu lại nở nụ cười chân thành: "Biên kịch vất vả rồi, cảm ơn chị Tề, em nhất định sẽ diễn thật tốt."
Trợ lý trường quay nở nụ cười khó hiểu: "Ồ, không cần phải khách sáo với chị đâu."
"Bích Hải Triều Sinh" là bộ phim võ hiệp đi theo mô típ cũ. Nam chính có một bộ võ công tâm pháp gia truyền, toàn bộ giới võ lâm hắc bạch lưỡng đạo đều dòm ngó, và Ma giáo cũng là một trong những thế lực đó. Ma giáo có nhiệm vụ không ngừng truy sát nam chính để cướp bí kíp võ công. Sau khi nam chính thông thạo võ công, Ma giáo Hộ pháp khiêu chiến và trở thành nhân vật phản diện đầu tiên bị kiếm của nam chính đâm chết.
Vai trò của Ma giáo chỉ là bước đệm trên con đường trưởng thành của nam chính. Ma giáo Hộ pháp có vai trò ít, chết sớm và thậm chí không có một cái tên nghiêm túc. Ban đầu, nhân vật này có vẻ ngoài tầm thường, ủ rũ và chống đối xã hội. Tuy nhiên, trong kịch bản đã sửa, có cảnh Ma giáo Hộ pháp chỉ dùng lời nói đã đẩy nam chính vào tình thế bị động. Giáo chủ Ma giáo trở thành một cao thủ có võ công cao cường, nhan sắc, IQ cao và tính cách chống đối xã hội. Cuối cùng, khi quyết đấu với nam chính, hắn bị trọng thương và rơi xuống vách núi. Sự thay đổi này làm cho nhân vật Ma giáo Hộ pháp trở nên rất phong độ.
Tạ Quan thường xuyên lướt Weibo, biết một chút về ý nghĩa của việc tạo ra một nhân vật nhằm thu hút người hâm mộ. Khi ra mắt, có thu hút được người hâm mộ hay không lại là chuyện khác. Nhưng đạo diễn và biên kịch đã đặc biệt sửa đổi kịch bản, điều đó đủ để cậu khắc ghi trong lòng.
Khi Tạ Quan lần nữa đối diễn với Chung Quan Hoa, đối phương quả nhiên không cho cậu sắc mặt tốt. Nghe nói người đại diện của hắn thậm chí còn tranh luận với đội ngũ sản xuất về chuyện này. Nhưng có thể thấy rõ đạo diễn có ý định nâng đỡ Tạ Quan nên cũng không gây ra quá nhiều ồn ào. Tạ Quan cảm nhận rõ ràng rằng Chung Quan Hoa không còn tâm huyết với bộ phim này nữa, không tận lực như trước. Ngược lại, trợ lý của nữ phụ, người dẫn đầu đưa ra vài nhận xét mỉa mai khi gặp Tạ Quan, như nhìn khuôn mặt như vậy mà ôm đùi sao không soi gương xem mình có xứng đáng làm diễn viên hay không.
Tạ Quan không hiểu ra sao, sau khi xong việc và trở về khách sạn vào buổi tối, cậu đã tìm ra nguyên nhân: Chung Quan Hoa và nữ phụ Lưu Đan Thanh đều ký hợp đồng với Stars Times Entertainment. Chu Tiểu Kỳ đến từ Tây Hoa Entertainment. Giữa hai nữ diễn viên thường xuyên có mâu thuẫn, có lẽ Lưu Đan Thanh cho rằng cậu ôm đùi Chu Tiểu Kỳ để được lọt vào mắt xanh của đạo diễn, vì vậy muốn giẫm Tạ Quan với lý do bất công, nhưng thực ra là đang tát vào mặt Chu Tiểu Kỳ.
Không biết trong “Stars Times Entertainment” hội tụ những ngôi sao nào, nhưng đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Toàn những nhân tài hiếm thấy về một nhà.
Vai diễn của Tạ Quan có mười hai cảnh quay, dự kiến hoàn thành vào đầu tháng 6. Vì đạo diễn muốn nâng cao chất lượng của các cảnh võ thuật nên đã cẩn thận quay thêm hai cảnh nữa và trì hoãn đến giữa tháng 6. Đêm trở về, đoàn phim đang quay phim trên núi, Tạ Quan đã gửi tin nhắn cho một số người đã giúp đỡ cậu và nói lời tạm biệt với đoàn làm phim trong nhóm WeChat. Cậu nhìn vào điện thoại và cười khúc khích suốt chặng đường. Phải đến lúc làm thủ tục chuẩn bị lên tàu cao tốc, cậu mới có một chút cảm giác ly biệt.
Tạ Quan vào nghề đã bảy năm và đóng vô số vai phụ, đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác thân thuộc với đoàn làm phim. Ngoài Chung Quan Hoa và Lưu Đan Thanh, các diễn viên và nhân viên khác đều rất thân thiện, đạo diễn còn có ơn nâng đỡ cậu. Cậu đã bước đi trong bóng tối suốt nhiều năm trên con đường trở thành một diễn viên, và mãi đến lúc này cậu mới nhìn thấy ánh sáng mờ nhạt le lói ở cuối con đường.
Khi đến thành phố B thì đã là buổi chiều. Tạ Quan xách vali đối mặt với giờ cao điểm. Cậu mất hai tiếng đồng hồ trên đường mới trở về ký túc xá nghệ sĩ do công ty sắp xếp.
Hai người bạn cùng phòng với cậu không có ở trong phòng, căn phòng có mùi ẩm mốc vì lâu ngày không được thông gió, lộn xộn như vừa trải qua ngày tận thế. Cậu chỉ mới đi quay phim một tháng mà giày dép, quần áo của hai người đã chôn vùi toàn bộ phòng khách.
Tạ Quan tự nhận mình không siêng năng và có phần lười biếng trong việc làm việc nhà. Tuy nhiên, trước tình huống này, cậu xắn tay áo lên, bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.
Khi cậu khôi phục lại phòng khách như lúc trước khi rời đi thì đã 11 giờ 30 tối. Vừa ngồi xuống thở dốc thì đột nhiên có tiếng vặn chìa khóa ngoài cửa. Bạn cùng phòng Vương Nhược Luân đỡ Khúc Kiệt đang say xỉn vào phòng một cách khó khăn.
"Trở về rồi à? Mấy giờ tới?" Vương Nhược Luân hỏi.
Tạ Quan nhanh chóng đứng dậy đỡ Khúc Kiệt: "Buổi chiều vừa tới. Hai ngươi đi đâu, làm sao uống thành thế này?"
Vương Nhược Luân cũng hơi say, mùi thuốc lá và rượu nồng nặc, ném Khúc Kiệt về phòng, cởϊ áσ rồi chạy thẳng vào toilet: “Còn làm gì nữa? Đi tạo dựng mối quan hệ, Tiểu Khúc không biết gì, để cho một tên khốn già chuốc rượu, nếu không phải anh lôi cậu ta ra ngoài, đêm nay chắc cậu ta đã say chết rồi."
Tạ Quan nghe tiếng nước ào ào từ phòng tắm, liếc nhìn Khúc Kiệt say khướt, bất tỉnh, không khỏi thở dài: “Lại uống nữa à?”
“Không còn cách nào khác,” giọng của Vương Nhược Luân gần như bị tiếng nước làm mờ đi, "Vương Triết nhận một dự án lớn, muốn nhét Tiểu Khúc vào đó, mỗi ngày dẫn cậu ta đi uống rượu với các nhà làm phim và nhà đầu tư, cậu ta uống đến mức sắp xơ gan, những người kia vẫn im lặng không cho một câu trả lời chắc chắn. Đúng, quên hỏi, cậu quay phim thế nào, vất vả không?"
Tạ Quan cười cười: “Còn tốt, cũng không mệt bằng dọn nhà.”
Vương Nhược Luân cười khan: "Tụi này bận quá... Uống nhiều đến mức không nhận ra cửa nhà. Vốn an định thu dọn trước khi cậu về, nhưng lại quên mất."
“Chuyện nhỏ thôi” Tạ Quan bật điều hòa lên hai độ và gõ cửa phòng tắm, “Em đi ngủ trước, tắm xong anh nên đi ngủ sớm. Chúc ngủ ngon.”
"Cảm ơn, chúc ngủ ngon."
Sau một ngày bôn ba và dọn dẹp, cảm giác mệt mỏi nặng nề tích tụ nhưng khi Tạ Quan nằm trên giường, cậu không thể nào ngủ được vì những lời nói của Vương Nhược Luân. Cậu tỉnh táo bất lực suy nghĩ về một số vấn đề không muốn đối diện nhưng cũng không thể trốn tránh.
Tạ Quan thuở mới vào nghề đã có thời gian dài làm diễn viên phụ. Bốn năm trước, cậu đóng một vai phụ nhỏ trong một bộ phim cổ trang nổi tiếng, nhờ vậy cậu được ký hợp đồng vào cùng công ty với Vương Nhược Luân. Vào thời điểm đó, cậu còn trẻ, cậu choáng váng trước cành ô-liu của một công ty lớn có tiếng, nghĩ rằng mình sẽ có thể phát triển sự nghiệp nếu trèo lên đây. Tuy nhiên, chính thời kỳ đó là lúc Tinh Huy chuyển hướng sang mở rộng hoạt động kinh doanh môi giới. Đó cũng là khởi đầu cho sự suy thoái của Tinh Huy khi đang trong thời kỳ đỉnh cao.
Những nhân viên kỳ cựu của công ty và các diễn viên nổi tiếng lần lượt ra đi, chủ tịch mới Dương Vinh nhất quyết đi theo con đường tuyển dụng số lượng lớn nhân tài mới. Bất cứ ai có con mắt tinh tường trong ngành đều có thể thấy điện ảnh và truyền hình Tinh Huy đang xuống dốc, nghệ sĩ của công ty thường xuyên bị loại khỏi các bộ phim. Nhưng giải pháp duy nhất của Dương Vinh là ngoài việc đóng phim, nghệ sĩ còn cần phải bồi rượu. Nếu may mắn có thể đổi lấy một lượng tài nguyên lớn thông qua việc pha trò để lấy lòng; nếu không, các nhà đầu tư và công ty thậm chí sẽ buộc nghệ sĩ phải chấp nhận những quy tắc ngầm.
Theo lời của Dương Vinh, nhà đầu tư là cha là mẹ, cơ hội chỉ dành cho những người biết vâng lời cha mẹ.
Tạ Quan từng có nhiều cơ hội bồi rượu đủ để cho cậu một lần là nổi tiếng, nhưng đều bị cậu kiếm cớ từ chối. Người đại diện Vương Triết ám chỉ rõ ràng mấy lần, phát hiện cậu là đứa cứng đầu cứng cổ, dứt khoát không quan tâm cậu, mặc cho cậu tự sinh tự diệt, chỉ chờ ngày hết hợp đồng rồi đuổi cậu đi.
Trong lòng Tạ Quan biết chỉ cần cậu còn ở trong công ty, cậu sẽ luôn bị chèn ép. Trừ phi cậu nguyện ý trở thành một nghệ sĩ tuyến mười tám nhỏ bé không bao giờ phát triển, nếu không cậu chỉ có thể chấp nhận "quy tắc ngầm" của Tinh Huy và bồi rượu để đổi lấy sự nổi tiếng.
Trong bóng tối, ánh sáng từ màn hình điện thoại sáng đến mức khó có thể mở mắt. Có một tin nhắn mới được gửi đến.
Đạo diễn Quảng Bình: [Chúc cậu thuận buồm xuôi gió! Mong được hợp tác với cậu lần sau].
Tạ Quan ngơ ngác không biết mình đã ngủ quên từ lúc nào. Ngày hôm sau, cậu tỉnh dậy vì đói, thấy bữa sáng Vương Nhược Luân mua trên bàn vẫn còn ấm. Tạ Quan ngồi xuống bàn vừa gặm bánh bao vừa lướt Weibo, bấm like bức ảnh do Chu Tiểu Kỳ mới đăng. Sau đó tìm kiếm danh sách hot search, không ngờ lại phát hiện Chung Quan Hoa nằm trong danh sách, không khỏi bấm vào.
Hot search là tin tức về một bộ phim truyền hình mới, tiểu thuyết "Thanh kiếm chinh phục" sắp được chuyển thể thành phim truyền hình cùng tên, do Star Times sản xuất, đạo diễn nổi tiếng Lí Hạ Tông. Với sự tham gia diễn xuất của Chung Quân Hoa, Lưu Đan Thanh, Vương Nhược Luân, Khúc Kiệt, v.v.
Chỉ trong vòng một giờ sau khi đăng lên mạng xã hội weibo, nó đã có gần 10.000 lượt xem và 6.000 bình luận.
Tạ Quan cuối cùng cũng hiểu tại sao tối qua Khúc Kiệt lại say đến mức bất tỉnh, còn Vương Nhược Luân vốn là người tửu lượng cao cũng không tỉnh táo.
Đây là con đường duy nhất của họ.
Bánh bao trong miệng chợt mất đi vị ngon, Tạ Quan không biết nên xem "tin vui" này như thế nào, cậu mất đi hứng thú lướt Weibo, cảm giác khó chịu tối qua lại xuất hiện.
Tạ Quan ngồi trên sofa, lấy điện thoại di động, tìm số của người đại diện Vương Triết rồi bấm gọi.
Bên kia bắt máy rất nhanh, Tạ Quan báo cáo tình hình chung ở trường quay cho hắn biết và báo cậu đã trở về thành phố B. Đối phương tâm trạng vui vẻ nói vài câu qua loa có lệ với cậu. Nghệ sĩ dưới tay thành công khiến Vương Triết rất tự hào. Tạ Quan nghĩ nghĩ, thuận theo vuốt mông ngựa, khen ngợi lấy lòng Vương Triết đến mức hắn cười vui vẻ. Vương Triết thấy Tạ Quan không còn chướng mắt như vậy nữa, nên bỏ qua hiềm khích trước đây, dự định dìu dắt Tạ Quan một lần.
"Vừa đúng lúc, tối mai tôi có hẹn với nhà đầu tư để bàn bạc một dự án mới, lát nữa tôi sẽ nhờ trợ lý của tôi gửi thiệp mời cho cậu. Nếu cậu có hứng thú thì ngày mai hãy đến với tôi."
Không có âm thanh nào phát ra từ Tạ Quan.
Vương Triết thấy đối phương trầm mặc, nụ cười trên mặt dần dần nhạt đi.
Ngay khi đang thầm mắng Tạ Quan không biết điều và định cúp máy, Tạ Quan bỗng ho nhẹ.
"Cảm ơn anh Vương. Tôi biết rồi, hẹn ngày mai gặp lại."