Cả Triều Văn Võ, Mình Trẫm Là O

Chương 21: Làm thức ăn cho mèo

Trong nhà không có sẵn thức ăn cho mèo, y vốn muốn tới phòng cất đồ lấy người máy giúp việc để nó làm đồ ăn cho bé mèo.

Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại nhớ tới lời Sơ Cảnh nói với y “Nuôi là phải gánh vác được trách nhiệm”. Tuy y biết rằng để người máy nấu đồ ăn cho mèo sẽ phù hợp với khẩu vị của cục bông hơn.

Nhưng bỗng nhiên y muốn tự mình làm một bữa cơm cho bé mèo.

Mỗi sáng, người máy trong nhà đều mua sắm đồ ăn trên Tinh Võng và đổi mới chỗ đồ ăn trong tủ lạnh đúng giờ, nên rất nhanh Douglas đã tìm được phần thịt ức gà thịt tươi, tôm và cà rốt.

Dựa theo thực đơn cho mèo trên Tinh Võng, y sơ chế ba loại nguyên liệu nấu ăn, bóc vỏ tôm, cắt cà rốt thành một phần ba rồi đem ba thứ trộn lại với nhau như trộn bùn.

Bởi vì đồ ăn cho mèo không cần thêm bất cứ loại gia vị nào nên khi cho vào nồi, y chỉ cho thêm dầu ăn, chờ khi món ăn đổi màu thì mang ra cho bé mèo dùng.

Y thấy món ăn cho mèo mình vừa nấu ra cũng chấp nhận được, ít nhất thì nó trông cũng sinh động như trên thực đơn, không biết nhóc kia có thích không.

Tuy đây không phải là lần đầu nấu cơm, nhưng đây là lần đầu y làm thức ăn cho mèo.

Rốt cuộc thì vào cái năm nuôi cục bông nhỏ hỗn hào, y còn chưa có điều kiện làm những chuyện này.

Douglas đặt đồ ăn cho mèo lên mâm, bày ra trước mặt chú Ragdoll đang ngẩng đầu đợi ăn.

Sơ Cảnh nhìn đồ ăn cho mèo nóng hổi một lát rồi lại nhìn Douglas.

Trên nhiệm vụ nói rõ là ăn cơm cùng nhau, nhưng ngài chủ tịch quốc hội chỉ mang sang một phần, đây là không muốn ăn cùng một bàn với con mèo ăn thức ăn cho mèo à?

Nghĩ như vậy, cậu liền dùng móng vuốt đẩy mâm về phía chủ tịch quốc hội một chút.

Vẫn nên để người nấu ăn trước mới tốt.

Douglas nhìn hành vi kỳ quái của mèo cưng, suy tư trong chốc lát rồi quay vào bếp lấy thêm cái thìa.

Sơ Cảnh cũng hiểu ra chuyện lớn, hoá ra là y quên lấy thìa, khó trách y không tự ăn trước.

Cậu kiên nhẫn chờ Douglas ăn trước, kết quả Douglas lại xúc một miếng rồi đưa tới miệng cậu.

? Cậu nhìn Douglas, trong mắt lộ rõ sự hoang mang.“Sao lại không ăn?” Douglas nhẹ nhàng, giọng nói từ tính dịu nhẹ như đang dỗ trẻ con: “Không phải đang muốn ta bón à?”

Sơ Cảnh khẽ lắc đầu, không biết phải làm sao để ra hiệu cho y ăn trước.

“Không thích?” Douglas nhíu mày, nghĩ thầm, quả nhiên lần đầu tiên làm thức ăn cho mèo vẫn phạm sai lầm: “Vậy ta đi làm một phần khác.”

Sơ Cảnh vừa nghe thì gấp gáp cắn lấy ống tay áo tắm dài của Douglas, vừa dùng móng vuốt khều cái thìa về phía y.

“Muốn cho ta ăn?” Douglas cảm thấy hình như y đã hiểu ý của bé mèo nhà mình.

Đã thật lâu y chưa ăn qua một bữa cơm tử tế, không biết là vì sống trong cảnh bữa đói bữa no khi còn nhỏ hay vì miếng thịt làm y nôn cả một đêm sau bữa cơm ngày đó.

Từ sau lần đó, Douglas bắt đầu có khuynh hướng chán ăn.

Sau khi lên làm chủ tịch quốc hội, đa số thời gian y đều vội đến mức chân không chạm đất, càng đừng nói là dành ra thời gian ăn cơm. Cho dù có thời gian tự làm cơm, ăn hai miếng cũng sẽ không nén được cơn ghê tởm mà nôn ra.

Cho nên mấy năm nay y đều dựa vào dịch dinh dưỡng để duy trì sinh hoạt.

Ở thời đại tinh tế, rau dưa thịt tươi đều rất đắt. Sau khi được tổng hợp, dịch dinh dưỡng có chứa đầy đủ các chất cần thiết cho cơ thể, đồng thời giá cả lại rất hợp lý. Chúng dần thay thế phần lớn thực phẩm truyền thống trên bàn ăn của tầng lớp lao động trong xã hội.

Douglas lựa chọn uống dịch dinh dưỡng là vì hương vị của nó không nồng như đồ ăn thật, thậm chí không khác nước sôi để nguội là bao, chỉ vậy y mới có thể uống hết.

Y do dự cầm chiếc thìa trong tay, bên cạnh là con mèo đang mở to mắt nhìn chằm chằm vào y, như thể nếu y không ăn thì nó cũng không ăn. Douglas đành thỏa hiệp, chuẩn bị sẵn tinh thần vì sau đó có thể y sẽ phải ôm mèo vào nhà vệ sinh nôn mửa. Y giữ vẻ mặt bình thản mà ăn hết một thìa thức ăn dành cho mèo.

Bất ngờ thay, y không cảm thấy quá ghê tởm như y tưởng.

Mặc dù thức ăn cho mèo không có gia vị, một chút vị mặn cũng không có, nhưng Douglas lại cảm thấy nó còn dễ chấp nhận hơn so với một số món do đầu bếp của nhà hàng năm sao nấu.

“Ta ăn.” Y đẩy mâm tới trước mặt mèo cưng: “Dư lại ngươi ăn hết đi.”

Sơ Cảnh nghe thấy thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành, nhớ đến hệ thống đã cảnh báo rằng Douglas có bệnh kén ăn và không thể ép y ăn quá nhiều, cậu mới yên tâm ăn phần của mình.

Dĩ nhiên, cuối cùng cậu cũng không ăn hết bát thức ăn cho mèo, chỉ ăn được một nửa đã no căng.

Sau khi Douglas dọn dẹp hết thức ăn thừa, y trở về ôm Sơ Cảnh lên tầng. Lúc này, hệ thống lại thông báo một nhiệm vụ mới ——

“Kích phát nhiệm vụ chi nhánh bốn thuộc tuyến chủ tịch quốc hội【mèo Ragdoll rất dính người, hãy đòi chủ tịch quốc hội ôm mình ngủ tối nay】.”