Cả Triều Văn Võ, Mình Trẫm Là O

Chương 13: Hút mèo

Đáng tiếc thiếu niên của hắn đã không còn đặt sự chú ý vào khung chat với hắn.

Khi hắn đang do dự đánh chữ, Sơ Cảnh xem tin nhắn của Noel.

“Bệ hạ bệ hạ, thần là Noel. Sau khi ăn xong bữa sáng, người có thể tìm thần! Thần đến đưa người ra ngoài chơi nha.”

Phía sau còn gửi thêm biểu cảm “Kích động”.

Đồng thời, hệ thống cũng tuyên bố nhiệm vụ: “Đinh! Kích phát nhiệm vụ chi nhánh một thuộc tuyến chủ tịch quốc hội【đến cửa hàng thú cưng và quan sát hành vi của mèo】, nhiệm vụ thành công khen thưởng 2 điểm. Nhiệm vụ này có liên quan tới sản phẩm ở chợ điểm, kiểm tra đo lường thấy số điểm trước mắt là 14, chợ điểm đã được mở khoá, có chọn xem xét không?”

“Có.”

Sơ Cảnh nhắm mắt, trong đầu xuất hiện một giao diện màu lam, chia thành vài ô vuông, chỉ thấy dòng chữ to trên ô vuông đầu tiên ghi【thẻ bài mèo】, phía dưới còn có dòng chữ nhỏ giải thích tác dụng ——

"Sản phẩm này tốn 20 điểm, là mặt hàng sử dụng một lần. Khi dùng, sản phẩm sẽ có hiệu lực trong một tuần và sau đó sẽ tự động hết hạn. Trong thời gian sử dụng, người mua có thể thoải mái thay đổi giữa hình dạng người và mèo. Chắc chắn bạn sẽ trở thành bé mèo dễ thương nhất luôn á! ~”

Ngoài sản phẩm này, các sản phẩm khác vẫn đang ở trạng thái bị khoá màu xám.

“Chợ điểm sẽ tự động cập nhật dựa trên tiến độ nhiệm vụ chính của ký chủ, và mở ra những sản phẩm hữu ích kịp thời. Trong nhiệm vụ chính liên quan đến chủ tịch quốc hội, ký chủ cần giúp nhân vật này khắc phục chứng kén ăn. Đã kiểm tra và phát hiện chứng kén ăn của nhân vật này có liên quan đến mèo, do đó, chợ điểm đề xuất ký chủ nhanh chóng tích lũy điểm và mua sắm【thẻ bài mèo】.”

“Ừm.” Sơ Cảnh cụp mắt, Tiểu Chi đã ở cạnh chuẩn bị hầu hạ cậu rửa mặt ăn cơm. Cậu định tí nữa ăn xong bữa sáng sẽ hỏi trung sĩ Noel xem anh ta có đề cử cửa hàng thú cưng nào không.

Bệnh kén ăn không tốt cho sức khỏe, dù có phải vì yêu cầu của nhiệm vụ hay không, việc giúp chủ tịch quốc hội khắc phục tình trạng này vẫn nên được thực hiện càng sớm càng tốt.

Rốt cuộc thì chủ tịch quốc hội là người tận tâm và trách nhiệm, là đại thần tích cực vì nhân dân và đế quốc.

Hoàng đế mới nhậm chức, đặc biệt là người trẻ tuổi như Sơ Cảnh sẽ không có nhiều kinh nghiệm, phải liên tục trau dồi mấy năm mới dần thu được quyền lực vào tay nên hiện tại không có chuyện lớn khẩn cấp nào cần cậu ra mặt xử lý.

Chuyện tới cửa hàng thú cưng cùng trung sĩ Noel là không thành vấn đề.

Sau khi ăn sáng xong, Sơ Cảnh phát tin nhắn cho Noel, thông báo với đối phương rằng cậu đã chuẩn bị tốt.

Noel có sự cho phép của Sơ Cảnh cho phép liền cứ thể phi thẳng phi thuyền vào hoàng cung.

Xuống phi thuyền liền hào hứng chào: “Bệ hạ, buổi sáng tốt lành!”

“Buổi sáng tốt lành.” Sơ Cảnh bị cảm xúc tăng vọt của đối phương lây nhiễm cũng cong mắt cười theo, nhưng cậu chưa quên chuyện chính: “Trung sĩ Noel, ngươi biết cửa hàng thú cưng nào trong thủ đô không?”

“Trùng hợp ghê!” Noel tỏ vẻ thần bí chớp mắt: “Cửa hàng thú cưng của chị thần vừa khai trương hôm nay, bệ hạ để thần đưa người đi đi?”

“Ừm.” Sơ Cảnh gật đầu.

Noel lại ngượng ngùng gãi đầu: “Còn nữa, bệ hạ cứ gọi thần là Noel là được.”

“Được, Noel.”

“Ài! Hì hì.” Noel ngây ngốc cười.

Noel là kiểu người hài hước phóng khoáng. Khi ở chung với anh ta, Sơ Cảnh cảm thấy rất thoải mái nên dọc theo đường đi, cậu cũng không cảm thấy xấu hổ.

Chị của Noel mở một cửa hàng mèo tại khu thương mại ở trung tâm thủ đô, nằm trong khu vực dành cho thú cưng. Noel đỗ phi thuyền của mình ở lối vào khu thú cưng.

Khi bước ra khỏi phi thuyền, Sơ Cảnh nhận thấy rằng khu vực dành cho thú cưng yên tĩnh hơn nhiều so với các khu vực khác mà họ đã đi qua trước đó.

Có lẽ vì hầu hết các loài thú cưng nuôi trong nhà đều thích nơi yên tĩnh, không bị quấy rầy.

Hiện tại chưa phải là giờ cao điểm, nhưng vẫn có không ít người.

Nhiều người đã nhìn thấy Sơ Cảnh và Noel khi họ bước xuống từ phi thuyền.

Trong đám đông bỗng vang lên những tiếng hô thất thanh. Nhiều người trong số họ vừa hô "Bệ hạ" vừa có vẻ muốn tiến đến vấn an nhưng khi thấy Noel mặc quân phục đứng bên cạnh, họ liền dừng lại.

Sơ Cảnh ra hiệu im lặng, rồi mỉm cười theo Noel bước vào cửa hàng thú thứ ba.

Cậu không để ý rằng sau khi mình đi vào, đám đông lại bắt đầu xì xào bàn tán.

“Gặp được bệ hạ bằng xương bằng thịt! Hôm nay đúng là ngày may mắn! Không được, ta phải nói chuyện này cho bạn thân mới được, làm nàng ta hâm mộ chết!”

“Bệ hạ vừa nãy thật đáng yêu!! Đáng tiếc chưa kịp chụp ảnh, nếu không ta sẽ post lên Tinh Võng!”

“Khi nào bệ hạ tuyển hậu? Ta cảm thấy ta gặp được tình yêu của đời mình rồi!”

“?Là heo cũng đừng ủi cải trắng đi, nếu ngươi không phải Alpha hoàn mỹ như chủ tịch quốc hội thì cẩn thận không lại bị fan mẹ của bệ hạ trên Tinh Võng oanh tạc.”

Hôm qua, đại điển kế vị được phát trực tiếp trên Tinh Võng đã tạo nên một cơn sốt. Một vài đoạn video về Sơ Cảnh trong buổi lễ được chia sẻ rộng rãi, khiến mọi người yêu thích vị bệ hạ này một cách cuồng nhiệt.

Rất nhiều người ngầm tự xưng là “fan mẹ”, “fan bố”, đương nhiên bọn họ không dám thảo luận quang minh chính đại trên Tinh Võng, nếu không sẽ bị khoá tài khoản cảnh cáo.

Nhưng những việc này Sơ Cảnh đều không biết.

Khi tiến vào cửa hàng thú cưng, cậu đã bị mấy con mèo không bị nhốt trong l*иg thông minh bao vây.

Dưới chân cậu liên tục vang lên tiếng mèo kêu. Đủ loại mèo có bộ lông sáng bóng xinh đẹp vây quanh cậu, thậm chí có con còn táo bạo kéo ống quần anh để leo lên, khiến Sơ Cảnh vừa kinh hỉ vừa lúng túng.

“Ai, thật hâm mộ.” Noel thở dài, giọng điệu chua lòm: “Bệ hạ là có thiên phú thần bí làm con mèo nào cũng muốn tiếp xúc à? Đám mèo thấy thần là chạy, đến một cọng lông mèo thần cũng không sờ được.”

Có đôi khi cưỡng ép ôm còn bị chúng nó cào, chẳng ai thấu được nỗi đau của một tên nghiện mèo cả…

Sơ Cảnh nhìn sang, quả nhiên dưới chân Noel chẳng có một con mèo nào.

Cậu ngồi xổm xuống, thật cẩn thận vuốt ve đầu chú mèo muốn trèo lên quần mình.

Lông xù mềm mại.

Khó trách lúc nào cậu cũng thấy Hoàng Hậu ôm chú mèo Ba Tư được man nhân cống nạp.

Những con mèo xung quanh thấy vậy cũng sôi nổi phi tới đẩy con mèo kia ra, vui vẻ cọ vào lòng bàn tay Sơ Cảnh.

Chẳng lẽ cậu thật sự có thiên phú khiến mấy bé mèo yêu thích à? Sơ Cảnh có chút nghi ngờ.

“Bệ hạ?”

Phía sau truyền đến một giọng nói dịu dàng từ tính.

Sơ Cảnh cảm thấy giọng nói này có chút quen tai.

Quay đầu nhìn lại thì thấy chủ tịch quốc hội vừa bước vào cửa.