Vì để thích hợp với những đối tượng khác nhau, cơ giáp của Đế quốc được thiết lập 2 hình thức thao tác. Một loại là nhằm vào đối tượng có thể chất tốt nhưng tinh thần lực tương đối yếu, họ sẽ thao tác bằng màn hình huỳnh quang. Một loại khác là nhằm vào nhóm người có tinh thần lực cao hơn thể chất, họ sẽ dùng tinh thần lực để thao túng toàn bộ cơ giáp.
Mà Sơ Cảnh thuộc nhóm sau, có thể chất cấp C như đa phần các Omega khác nhưng tinh thần lực của cậu lại đạt tới cấp S ở đỉnh kim tự tháp.
Nên dù trước đó không học qua kiến thức cơ bản về sử dụng hệ thống cơ giáp thì sau khi Đan Chước điều chỉnh hình thức thao tác, Sơ Cảnh liền cảm nhận được tinh thần lực của mình gần như hoà làm một với cơ giáp, sự sảng khoái tràn vào cơ thể cậu.
Được Đan Chước cho phép, khi trung tâm màn hình huỳnh quang hiện lên chữ “bắt đầu chiến đấu”, cậu lập tức phát động tiến công.
Dùng cơ giáp số một của đế quốc, nhất định không thể để nguyên soái mất mặt, Sơ Cảnh nghĩ vậy.
Cậu chỉ tưởng tượng cảnh mình vung một quyền trong đầu rồi bắt chước theo, thân máy cũng cử động theo, vung ra nắm tay thế công sắc bén.
Nhưng cậu không nghĩ tới……
Nhìn chữ “Chiến thắng” hiện trên màn hình huỳnh quang rồi lại nhìn trung sĩ Noel nằm xa mấy mét, Sơ Cảnh ngơ ngác.
“Tinh thần lực dung hợp với cơ giáp rất khá.” Đan Chước không thể có nhiều vốn từ để khen thiếu niên của mình, hắn chỉ có thể khô cằn lặp lại: “Người rất tuyệt.”
Chờ khi Sơ Cảnh và Đan Chước cùng đi xuống từ cơ giáp, Noel và cơ giáp của anh ta còn nằm trên mặt đất giả chết.
Sơ Cảnh lo lắng tiến lên: “Trung sĩ Noel, ngươi có khỏe không?”
Cậu có chút ấn tượng với người này. Khi cậu mới vừa xuyên qua đây, người đằng sau nhắc cậu đi tìm Noel.
Đương nhiên Sơ Cảnh không tự tin đến mức cho rằng bản thân mình có thể đánh bại một vị trung sĩ làm huấn luyện viên nhiều năm. Cậu có thể mơ hồ đoán ra, khẳng định nhất định là nguyên soái đã bí mật làm gì đó sau lưng cậu.
“Xuống dưới.” Đan Chước lãnh khốc vô tình ra mệnh lệnh.
Cửa cơ giáp mở ra, Noel lảo đảo đi xuống dưới rồi đứng thẳng chào Đan Chước theo kiểu quân đội: “Nguyên soái!”
“Điện hạ!” Anh lại quay đầu, kinh hỷ nhìn về phía Sơ Cảnh, ngẫm nghĩ lại thấy có chút sai sai: “A hiện tại phải gọi ngài là bệ hạ!”
Sơ Cảnh cười nhạt, gật đầu với anh.
Quả nhiên không phải nở nụ cười xinh đẹp đó với mỗi mình hắn.
Trong lòng nguyên soái có một tí xíu chua xót.
“Ngày mai trở về căn cứ báo cáo, không được lơ là.” Đan Chước nhìn chằm chằm Noel. Đột nhiên Noel cảm thấy lạnh sống lưng.
“Rõ!” Lưng Noel càng thẳng hơn: “Vậy… nguyên soái, ta đi trước?”
Ăn đánh rồi thì nên cho anh trở về cơm nước xong xuôi đã chứ… Nếu không phải nguyên soái ở chỗ này thì anh cũng muốn ôn chuyện với bệ hạ. Noel có chút tiếc nuối nhưng được sự cho phép liền biến mất nhanh như chớp.
Đan Chước thao tác rời khỏi trò chơi. Khi hắn đang định dặn Sơ Cảnh nghỉ ngơi thật tốt còn mình đi về trước thì nhận được tin báo của Noel: “Báo cáo nguyên soái! Ta kiến nghị ngài nhắc nhở bệ hạ bớt đọc mấy tin tức trên Tinh Võng trong mấy ngày sắp tới. Hiện tại trên mạng đang rất loạn, đã có phần tử phản động nhân lúc đυ.c nước béo cò gây hoang mang trên Tinh Võng, trước mắt còn đang xử lý.”
Đan Chước cụp mắt, trong lòng hắn hiểu rõ liền quay đầu dặn dò Sơ Cảnh: “Nghỉ ngơi thật tốt. Trẻ con không được sử dụng Tinh Võng nhiều đâu, không tốt cho cơ thể.”
Sơ Cảnh ngoan ngoãn gật đầu, không phản bác rằng bản thân cậu đã thành niên và không còn nhỏ nữa. Bởi trong mắt cậu, ở cái thế giới mà tuổi thọ của con người là 200 thì đúng thật là cậu còn rất nhỏ.
Đúng như lời Noel nói, mấy ngày nay, ở các diễn đàn lớn trên Tinh Võng có rất nhiều ngôn luận gây hoang mang cho người dân. Một bên tiếc thương cho tiên đế và tiên hoàng hậu, một bên thảo luận về chuyện Sơ Cảnh kế thừa ngôi vị hoàng đế.
“Ai nếu điện hạ là Alpha thì thật tốt, ta và cơ giáp của ta đều tán thành chuyện ngài kế thừa ngôi vị hoàng đế. Omega lên ngôi hoàng đế làm gì hả? Linh vật của đế quốc à?”
“Làm ông đây thấy tởm quá, lầu trên là thẳng A ung thư hả?? Không thể tin được, năm tinh tế 2020 rồi, sao vẫn còn sinh vật như ngài tồn tại thể? Điện hạ có tính thần lực cấp S, một giây là đủ để treo mày lên đánh rồi?? Để ông đây đấm cho ngươi tỉnh nhá!”
“Mọi người đừng cãi nhau như thế làm Tinh Võng chướng khí mù mịt là không tốt. Ta tin hiện tại mọi người đều rõ như ban ngày, Omega không thua kém gì Alpha trong rất nhiều ngành nghề. Điện hạ còn trẻ, người còn không gian trưởng thành vô hạn. Huống chi bên chính vụ chúng ta có chủ tịch quốc hội Douglas, bên quân sự lại có nguyên soái Đan Chước nữa.”
“Có mấy người hơi quá lạc quan rồi đó? Ngủ một giấc các ngươi đã quên vụ nổ mạnh ở tinh hệ kia hả? Trùng tộc chạy tới đầu chúng ta đi tiểu rồi mà các ngươi còn gác lại chuyện này như thế hả? Nếu là thời đại hoà bình, mọi người cũng không cần làm loạn thành như vậy. Nhưng hiện tại chưa biết bao giờ Trùng tộc sẽ ngóc đầu trở lại, chúng ta chỉ cần một vị quân vương cường đại, ngươi hiểu không?”
Mọi việc cứ không ngừng được tranh luận như vậy.
Hai tháng trôi qua rất nhanh, đại điển kế vị được phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng, mở màn cho sự hỗn loạn kéo dài.