Lời tác giả:
Cacao chỉ có mũi tên dành cho Gin, tình cảm của cô chỉ dành cho anh mà thôi. Vì không ai có thể đối với cô ấy tốt hơn Gin.(Gin: A)
Mũi tên của Cacao là đương nhiên! Cách đối xử khác biệt cùng với sự bảo hộ tuyệt đối này ai nhận được cũng đều mơ hồ! Gin cũng rất rõ ràng điểm này, nhưng vẫn phóng túng, cho nên anh ta xấu xa thật sự!
……
Ngày hôm sau buổi sáng, khi tôi tỉnh lại, tôi không lập tức rời giường mà chỉ nằm đờ người, nhìn chằm chằm vào trần nhà phát ngốc.
Chà… Có phải hôm qua tôi thốt ra câu gì đó rất tàn nhẫn?
Dù sao, những gì đã nói thì không thể thu lại được, thôi thì cứ để vậy đi.
Rốt cuộc, đó là những lời tôi thật sự nghĩ trong lòng, và tôi cũng không muốn tiếp tục duy trì mối quan hệ kỳ lạ này nữa… Có lẽ đây chính là cơ hội để thay đổi.
Nhìn nhận lại những sự việc tối qua, thay đổi thái độ và chiến lược có thể là bước đi cần thiết để khám phá ra sự thật. Dù sao, nếu không biết lí do thì tôi vẫn chưa có cảm giác an toàn tuyệt đối được.
Nhưng mà những câu tàn nhẫn tôi thốt ra hôm qua lại không nằm trong kế hoạch từ trước...
“Đáng giận... Trong vòng hai ngày phải tìm được người thay thế, quá khó khăn đi? Cho tôi hai năm còn nghe được.” Tôi cau mày, vẻ mặt rối rắm, “Chẳng lẽ tôi phải đi tìm người mới ở tổ chức à? Nhưng đâu có dễ dàng như vậy... Chẳng lẽ phải tự mình đi tìm người sao?”
Thực tế, ban đầu Rum còn muốn tôi nhận một vị trí trong HR để phụ trách tuyển dụng nhân viên mới - vì Rum nghĩ đại não của tôi có thể nhớ siêu nhanh thông tin và xử lý vấn đề siêu tốt, sẽ là người thích hợp nhất. Một khi phát hiện ra vấn đề gì, tôi có thể nhanh chóng báo cáo cho Gin lão đại bắn bỏ. Hiệu suất cực kỳ cao!
Dù sao, đối với Gin lão đại, tốc độ động thủ nếu có thể tự xưng là "đệ nhị", thì chẳng ai dám nhận mình là "đệ nhất".
Nhưng tôi không muốn làm vậy. Gần đây tôi không muốn phải nhớ quá nhiều thông tin, nếu sử dụng não quá nhiều, tôi sẽ bị đau đầu. Hiện tại, tôi không gặp vấn đề gì là nhờ vào việc không phải nhớ quá nhiều thứ, và thuốc giảm đau cũng giúp tôi giảm bớt căng thẳng.
Nhưng nếu quay lại với công việc điều tra, rất có thể tôi sẽ gặp những thành viên sắp có danh hiệu, xác suất nằm vùng rất cao!
Lỡ tôi không phát hiện ra mà đối phương về sau bại lộ rồi bị truy cứu trách nhiệm thì làm sao bây giờ? Tôi không tin Rum sẽ không trách tôi nếu chuyện này xảy ra!
Dù sao, Gin lão đại cũng không đồng ý với kế hoạch này. Không biết anh ta đã trao đổi thế nào với Rum và BOSS, có lẽ anh ta nghĩ giá trị của tôi trong nghiên cứu khoa học sẽ cao hơn là trong tình báo. Vì vậy, tôi vẫn sẽ tiếp tục làm việc trong phòng thí nghiệm, quản lý nghiên cứu khoa học thành viên là vai trò chính.
Nghĩ lại, tôi có thể sống theo ý mình tại tổ chức như bây giờ, đều là nhờ vào Gin lão đại... Tuy nhiên, điều này cũng không mâu thuẫn với quyết định tôi sẽ đứng lên khởi xướng hoa lệ phản kháng cho anh ấy xem!