Tôi Chắc Chắn Là Chân Ái Của Gin Đại Ca!

Chương 18: Đây có phải tình thú không?

Ở lần nọ, sau khi lại thành công trốn thoát, đồ ngốc này tò mò nhìn chằm chằm Gin đang đứng ở cửa với vẻ tức giận, rồi đặt câu hỏi:

“Gin lão đại, đây có phải là thứ Vermouth gọi là ‘tình thú’ không?”

Lúc ấy, Gin hai mươi tuổi xuân xanh, sau một thoáng sững sờ, theo bản năng lùi lại một bước. Anh nhìn cô nhóc mười hai tuổi trước mặt mình với một cảm giác khó diễn tả, như thể vừa nghe thấy một câu chuyện vô cùng khủng bố.

Từ sau lần đó, Gin liền từ bỏ việc giam giữ đồ ngốc này trong phòng tối và quyết định giữ cô tránh xa Vermouth. Người phụ nữ đó chắc chắn không dạy được điều gì tốt đẹp.

Sau khi thử đủ mọi cách, cả công khai lẫn ngấm ngầm, Gin cuối cùng đành chấp nhận sự thật sau ba năm—anh thật sự không thể thoát khỏi cái “gánh nặng nhỏ” này. Không những không thể lợi dụng cô nhóc, đôi khi anh còn phải dỗ dành tiểu hỗn đản này.

Đến 10 năm sau, vào hôm nay, Gin đã quá quen với mọi thứ, thậm chí còn lười tức giận.

Rốt cuộc thì, ngay cả thời hạn bảy năm nổi tiếng trong các mối quan hệ cũng đã qua đi ba năm rồi.

Về phần những lời đồn đoán từ các thành viên khác trong tổ chức, Gin chẳng thèm để tâm, cũng không buồn đính chính. Vì anh càng lên vị trí cao, hành động càng tàn nhẫn, chẳng ai dám nói gì trước mặt anh.

Lúc này, tâm trạng của Gin giống như một câu danh ngôn kinh điển: “Cứ sống chắp vá vậy đi, còn có thể làm sao được nữa chứ?”

Nghĩ đến đây, áp suất quanh người Gin lại lạnh thêm một chút, khiến Vodka đang lái xe bên cạnh liếc nhìn liên tục. Trong đầu Vodka chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Lại là Cacao làm chuyện gì nữa sao?

Vodka ngập ngừng vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi, dù sao anh ta cũng là một thành viên của “Liên minh những người bị Cacao hại”, tuy so với Gin thì anh ta vẫn chỉ là một tiểu đệ.

Vodka chỉnh lại kính râm, nhưng khi chạm vào, anh lại nhớ đây đã là chiếc kính thứ ba được thay mới trong tuần. Đắm chìm trong cảm xúc, Vodka đột nhiên thành thật bày tỏ:

“Đại ca, nếu không thì để Cacao tham gia thêm lớp học đi. Em nhớ hôm trước cô ấy nói thấy đàn hạc rất có khí chất.”

Không sai, nếu phải tham gia lớp học, ít nhất đó cũng phải là lớp mà tiểu tai hoạ đó muốn. Bằng không, cô ấy có 800 cách để trốn học, và sau đó còn gây ra phiền toái gấp bội.

Như lần Rum cố ép cô tham gia một khóa huấn luyện bắn súng đặc biệt với mong muốn biến cô thành một đặc công toàn năng. Kết quả, không những thất bại, mà từ đó đến nay, cô vẫn cực kỳ phản cảm với súng ống. Cô thậm chí tuyên bố: “Tôi chỉ cần đảm bảo không bắn trúng mình là được, người khác bị thương thì liên quan gì đến tôi?”

Mọi người nghe vậy không khỏi kính ngưỡng nhìn cô, tỏ vẻ có người nhà ở đó thì đừng cho cô sờ đến súng.

Vodka thậm chí tin rằng đây là lý do chính khiến Cacao và Chianti không ưa nhau—Cacao vốn chẳng thích bất kỳ xạ thủ nào, phản ứng đầu tiên là tìm cách gây sự một chút.