Cùng lúc đó, ở một nơi khác:
“Vodka, kính râm của cậu bị làm sao thế?” Gin nhạy bén nhận ra Vodka hôm nay có gì đó không ổn, liền hỏi.
Vodka nhẫn nhịn, nhưng cuối cùng vẫn không chịu được, đành khô khan trả lời: “Bởi vì kính râm của tôi bị dính keo cường lực…”
Anh ta chưa cần nói ai làm, Gin cũng thừa sức đoán được thủ phạm là ai.
Nhớ lại sự việc đêm qua, Gin nhắm mắt, cố gắng bình tĩnh lại. Tiểu hỗn đản đó còn sống đến bây giờ, anh phải gánh trách nhiệm rất lớn.
Mười năm trước, khi BOSS giao cho anh một cô bé thiên tài để chăm sóc trong một thời gian ngắn, Gin đã nghĩ rằng đối phương không chỉ không giống như lời đồn về một thiên tài nhân tạo, mà thậm chí còn giống một đứa trẻ bị thiểu năng trí tuệ.
Ban đầu, Gin dự định chỉ cần cố gắng chịu đựng một chút là có thể thoát khỏi "gánh nặng" này. Nhưng sau đó, anh phát hiện mình như bị cuốn vào một vòng lặp thời gian mà không thể thoát ra.
Lúc đầu, Gin không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng sau khi vòng lặp lặp đi lặp lại vài lần, anh cũng dần nhận ra nguyên nhân—là do đồ ngốc mà anh bị ép phải nhận nuôi!
Gin đầu óc không kém, năng lực trinh thám không thấp, trực giác cũng rất nhạy bén, anh đã dần phát hiện ra quy luật: mỗi khi đồ ngốc đó gặp nguy hiểm, thời gian liền đảo ngược trở lại.
Ban đầu, khi phát hiện ra hiện tượng này, Gin không hề nghĩ đây là một điều tồi tệ. Anh còn thử lợi dụng nó: đưa cô nhóc đến những nơi nguy hiểm để dò la thông tin, rồi để cô gặp nguy hiểm nhằm kích hoạt việc quay ngược thời gian. Từ đó, anh có thể thu thập thông tin mà không sợ hậu quả. Nhưng ngay sau đó, Gin nhận ra một vấn đề lớn: nếu bản thân anh đã biết trước về nguy hiểm, anh sẽ không thể lập kế hoạch hành động, vì thời gian sẽ tự động quay ngược lại ngay khi anh ra quyết định.
Thêm vào đó, những sự kiện đã xảy ra trước đó không thể thay đổi, và nếu anh cố gắng làm việc khác thay vì cứu cô nhóc, thời gian như tạp Bug lại quay về điểm khởi đầu, khiến mọi nỗ lực đều trở thành vô nghĩa, không đạt được bất kì chỗ tốt gì từ việc biết trước.
Kết quả là Gin buộc phải nhẫn nhịn nỗi lòng muốn gϊếŧ đối phương, mỗi lần đều phải cứu đồ ngốc đó—chỉ để thời gian có thể tiếp tục trôi qua.
Do cơ chế kỳ lạ của hiện tượng này, thời gian cho mỗi nhiệm vụ đều bị giới hạn. Anh thậm chí không thể bỏ mặc cô nhóc ở một nơi xa xôi để tránh rắc rối. Anh đã thử rồi, nhưng không hiệu quả, mà còn tốn thời gian vô ích. Hơn nữa, Natsume Natsuki có giá trị lớn với tổ chức, nên Gin không thể làm trái lệnh của BOSS.
Anh cũng không thể trừng phạt hay đe dọa cô nhóc bằng bạo lực, vì nếu cô sợ hãi hoặc giận dỗi mà bỏ trốn, lại rơi vào nguy hiểm, anh vẫn phải đuổi theo cứu!
Ngay cả việc giam giữ cũng không được, vì cô nhóc đã trải qua khóa huấn luyện chuyên môn từ khi còn nhỏ với một nhà ảo thật gia, hiện tại cô ấy đã trở thành một bậc thầy thoát hiểm! Tất cả là do Vermouth đề xuất đào tạo cô ấy, và cuối cùng kết quả lại đào tạo ra năng lực làm Gin hít thở không thông!