Tôi Chắc Chắn Là Chân Ái Của Gin Đại Ca!

Chương 19: Dung túng

Mặc dù tổ chức không phải nơi để chơi đùa, nhưng vì Cacao là "nhị đại" trong tổ chức, lại thêm cô thuộc nhóm nhân tài hiếm có trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, nên cô được hưởng chế độ đãi ngộ đặc biệt.

Với sự hậu thuẫn của Gin (bị ép buộc), cùng sự thiên vị của BOSS, Cacao thản nhiên đi ngang khắp tổ chức mà không ai dám động đến. Những ai bị cô va phải, mặc dù tức giận, nhưng nhìn thấy Gin đều phải nhẫn nhịn cô như vậy, bọn họ chỉ có thể cho qua.

Dẫu Gin đã quá quen với ánh mắt dò xét từ người khác, nhưng anh chưa hoàn toàn bỏ cuộc. Khi nghe Vodka đề nghị, anh liếc qua một cái, ánh mắt lạnh lẽo, không chút cảm xúc.

Vodka giật mình, định xin lỗi thì Gin lạnh lùng nói: “Cô ấy đã tự học xong rồi.”

… Vậy ra, đại ca đã nghĩ đến điều đó từ trước và thực hiện rồi sao?!

Vodka ngẫm nghĩ một lúc, rồi dè dặt nói: “Vậy… Cacao cũng giỏi thật.”

Tuy nhiên, sự “giỏi giang” này trong nhiều tình huống lại biến thành con dao hai lưỡi đối với chính người trong nhà.

Gin chỉ cười nhạt, nhắm mắt dưỡng thần, không nói thêm gì nữa.

Gin không phủ nhận, nếu Cacao thật sự là kẻ vô dụng, anh đã sớm giải quyết xong vấn đề.

Vodka nghiêm túc vắt hết óc thử gợi ý: “Vậy… hay là để Cacao gặp gỡ thêm nhiều người khác đi? Tinh lực của cô ấy chắc chắn có giới hạn…”

Mặc dù có chút không tốt, nhưng nghe qua cách nói cô là cẩu của đại ca từ Chianti, Vodka luôn nhịn không được xem Cacao như sủng vật vứt không nổi của Gin.

Ý tưởng hiện tại cũng từ đó mà ra, tìm nhiều người cùng nhau nuôi thì cô sẽ đi tai hoạ người khác để đại ca được bình yên?

Gin đáp, giọng trầm thấp, mang theo sự bực bội: “Cô ấy không muốn gặp các thành viên mới, cho rằng tính bảo mật của tổ chức không đủ mạnh, lo gặp được nằm vùng sẽ bị lộ thân phận, người có trí nhớ siêu phàm như cô ấy dễ bị theo dõi nhất.”

Vodka câm nín. Thì ra đại ca cũng đã thử cách này rồi, lại còn bị lý do đó thuyết phục?! Rốt cuộc đại ca muốn vứt cô ấy đi hay muốn tìm cái cớ giữ cô ấy lại?

Vodka cảm thấy bản thân không nên suy nghĩ thêm nữa, càng nghĩ càng thấy nguy hiểm!

Vodka khô cằn nói: “Vậy… hay để Cacao học lên tiến sĩ nữa?”

Gin nhắm mắt, giọng lạnh tanh: “Cô ấy vừa mới học xong, chắc chắn trong thời gian ngắn sẽ sống chết không chịu ra nước ngoài.”

Vodka: “……”

Đại ca là đang nghiêm túc phiền não sao? Vì sao nghe rất quái lạ? Cảm giác cô ấy như vậy rõ ràng là do đại ca dung túng mà thành!

Gin bỗng mở mắt, hỏi: “Viện nghiên cứu của Sherry cách đây xa không?”

… Cuối cùng thì cách giải quyết là nỗ lực để Cacao ra ngoài ngủ sao?

Vodka ngẫm nghĩ rồi đáp: “Cacao chắc sẽ đồng ý qua chỗ Sherry, vì họ là bạn học, từng ở chung bên Mỹ… Nhưng mà Vermouth không thích Sherry, không biết có ảnh hưởng không.”

Nghe đến tên Vermouth, Gin lại nhắm mắt, cố nén cơn bực bội. Người phụ nữ đó tốt nhất đừng dạy cho đồ ngốc kia thêm điều gì kỳ quặc nữa!

……

Lời tác giả:

Gin: Cần nghĩ cách nào để trừ khử cô ta.jpg

Thật ra, Gin vẫn luôn dung túng Cacao, dù anh không chịu thừa nhận. Không có sự dung túng của Gin, Cacao sẽ chẳng thể trở thành một "tai họa" vô pháp vô thiên như thế này.