Bị Thổ Phỉ Cường Đoạt

Chương 9

Phụ thân nàng lên tiếng hỏi: “Cậu là ai?”

Tiết Hoài tức giận nhìn bọn họ: “Ta là đại thiếu gia của Tiết gia, Tiết Hoài.”

Mẹ kế ngạc nhiên: “Là Tiết gia, thương nhân giàu có nhất phía nam sao?”

“Đúng vậy.”

Bà ta sợ hãi, giọng nói nhỏ như con kiến, không còn hùng hổ như lúc đầu: “Tại sao ngài lại đến đây?”

Tiết Hoài dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn bà ta, nói: “A Chi là người yêu của ta, đợi ta thi đổ trạng nguyên sẽ thưa phụ mẫu đến cầu thân.”

“Nếu các ngươi dám đυ.ng đến một sợi tóc của nàng ấy, ta nhất định sẽ không tha.”

Mẹ kế vừa nghe đến Tiết gia liền vừa cảm thấy sợ hãi vừa ghen tỵ.

Tại sao con nhỏ này lại tốt số đến vậy.

Phụ thân nàng ấp úng hỏi: “Ngài muốn lấy con bé, về làm thϊếp sao?”

Tiết Hoài gằng giọng nói: “Là chính thê, ta sẽ cưới nàng ấy làm chính thê, đời này không bao giờ nạp thϊếp.”

Mẹ kế ghen tỵ đến nghiến răng nghiến lợi.

Bà ta lớn tiếng hỏi: “Vậy còn tên thổ phỉ kia thì sao?”

“Lỡ như hắn hại gia đình của ta thì sao?”

Tiết Hoài liếc nhìn bà ta: “Ta sẽ cho người bảo vệ quanh nhà và A Chi.”

“Sẽ không để cho hắn ta làm hại đến các người.”

Mẹ kế và phụ thân nàng không còn gì để nói.

Tiết Hoài dẫn Dương Chi ra ngoài sân, cẩn thận kiểm tra tay của nàng.

Khi nhìn thấy vết nhéo của mẹ kế để lại, Y vừa tức giận vừa đau lòng xoa xoa cho nàng: “Có đau không?”

Dương Chi khóc đến mức mặt mũi đều hồng, nàng lắc đầu, nước mắt đọng ở lông mi lại rơi xuống.

Tiết Hoài nâng tay lau nước mắt trên mặt nàng rồi lại ôm chặt nàng vào lòng.

“Nàng đợi ta, rất nhanh thôi ta sẽ đưa này rời khỏi đây, không để nàng chịu khổ nữa.”

Dương Chi gật đầu, giọng nói khàn đi do khóc quá lâu: “Em đợi chàng về.”

——

Tiết Hoài cử rất nhiều người đến bảo vệ Dương Chi, tất cả đều là hạ nhân được huấn luyện chuyên nghiệp như binh lính.

Nàng cũng ở trong nhà, không ra đường nữa.

Từ khi bị Tiết Hoài cảnh cáo, mẹ kế của nàng cũng không dám làm gì.

Ngày Tiết Hoài khởi hành lên kinh dự thi, Dương Chi muốn đưa tiễn Y.

Nàng thay một bộ y phục xinh đẹp, được bốn hạ nhân đi theo bảo vệ.

Nàng đứng lẫn trong đám đông nhìn đoàn người ở ngay cổng huyện

Tiết Hoài chào tạm biệt phụ mẫu rồi đưa mắt nhìn xung quanh.

Hai người chạm mắt nhau.

Dương Chi mỉm cười, mấp máy môi: “Thượng lộ bình an, em chờ chàng trở về.”

Tiết Hoài gật đầu, ánh mắt dịu dàng chứa đầy tình cảm nhìn về phía Dương Chi.

Dùng khẩu hình miệng nói: “Đợi ta, ta sẽ cưới nàng.”