Ban đêm.
Kinh Thương leo lên nóc nhà của phòng ngủ Dương Chi rồi lén lút dở một miếng ngói ra.
Ánh sáng lập tức chiếu lên, hắn úp mặt sát xuống nhìn cảnh vật bên trong căn phòng.
Căn phòng rất đơn sơ chỉ có một chiếc bàn tròn để uống trà, một tủ y phục, một bàn trang điểm nho nhỏ và một giường ngủ.
Mọi thứ đều rất cũ kỹ nhưng lại sạch sẽ và ngăn nắp.
Bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên trong phòng, Kinh Thương híp mắt để nhìn thật kỹ.
Thì…
Một thân thể trắng nõn và mái tóc đen dài đập vào mắt hắn, đồng tử của Kinh Thương trợn to, hắn lập tức ngẩng đầu dậy.
Ngơ ngác mất mấy giây.
Sau đó cảm thấy trên mũi có chất lỏng nóng hổi, hắn giơ tay lên chạm vào thì mới phát hiện.
Hắn bị chảy máu cam.
Kinh Thương không ngờ mình lại có ngày bị nữ nhân quyến rũ đến chảy máu cam.
Hắn lại lần nữa đưa mắt nhìn vào trong, nữ tử ấy đang ngồi trước gương, trên người chỉ mặc tẩm y che ngang phần ngực, bả vai trắng nõn và xương quai xanh tinh tế đều lộ ra ngoài.
Mái tóc đen, dài được vén lên trước ngực, cánh tay thon thả không chút mỡ đang cầm lấy lược lỗ, nhẹ nhàng lướt trên từng sợi tóc.
Càng nhìn lâu Kinh Thương càng phát hiện thân dưới của mình nóng lên bừng bừng, có một ngọn lửa đang đốt cháy tâm can của hắn.
Nữ tử này trắng phát sáng, da thịt chỉ cần nhìn thôi là biết mềm mại đến cỡ nào, hơn nữa thân hình tuy gầy nhưng mông và ngực lại rất đầy đặn.
Khuôn mặt nhỏ cỡ lòng bàn tay, sống mũi cao, mày liễu nhỏ, lông mi dài và đen, đôi mắt long lanh như hồ nước mùa thu.
Đúng là một mỹ nhân hiếm có.
Mặt đẹp mà thân hình cũng hấp dẫn, thảo nào có thể mê hoặc được tên Tiết Hoài kia.
Hơn nữa nữ tử này lúc sáng còn giúp đỡ hắn, xem ra cũng là một người lương thiện.
Kinh Thương bỗng nhiên cảm thấy ghen tỵ, phải chăng vì xuất thân của Tiết Hoài nên Y mới những thứ xinh đẹp như vậy.
Còn hắn, vừa nghèo vừa xấu, ai gặp cũng tránh xa. Những mỹ nhân xinh đẹp chắc chắn sẽ không thèm ngó tới.
Kinh Thương rất ghét Tiết Hoài, vì thế hắn sẽ phá hai người, không để cho Tiết Hoài sở hữu được mỹ nhân này.
Ngay giây phút này, Kinh Thương không hề nhìn rõ được bản thân mình.
Mục đích thật sự khiến hắn muốn phá hủy mối quan hệ của Dương Chi và Tiết Hoài không phải bởi vì Tiết Hoài là người hắn ghét.
Mà ở sâu bên trong cái tim cằn cõi của hắn, đã có một hạt giống được gieo xuống, đang chờ đợi nó nảy mầm.