Ma xui quỷ khiến Dương Chi nâng bước chân đi về phía đang phát ra âm thanh.
Nàng nghĩ rằng có thể người đó đang bị thương và đi không nổi nên mới trốn ở đây.
Dương Chi là người hiền lành, nhân hậu, nếu nàng nhìn thấy có người bị thương mà vẫn bỏ đi không giúp đỡ thì trái tim của nàng sẽ bị giày xé ngày đêm.
Nàng càng bước tới gần, âm thanh đau đớn càng vang lên rõ ràng hơn.
Bàn tay trắng nõn chậm rãi vén lớp rơm qua, Dương Chi chưa kịp nhìn thấy gì thì bỗng nhiên từ bên trong xông ra một cây gậy.
“A…”
Nàng hét lên, xém chút nữa là bị cây gậy đập vào bàn tay.
“Ta… không phải kẻ xấu.”
“Ta chỉ đi ngang qua đây, vô tình nghe thấy tiếng của ngươi…”
Nghe thấy tiếng nữ tử, người bên trong đống rơm thu gậy về.
Dương Chi cẩn thận hỏi: “Ngươi bị thương sao?”
Giọng nói nàng mềm mại ngọt ngào như bánh quế hoa.
Kinh Thương núp bên trong, không nhẫn tâm lớn tiếng với một nữ tử như vậy.
Hắn cắn răng nhịn cơn đau trên bắp tay, nói: “Cô đi đi.”
Dương Chi nghe ra sự đau đớn trong lời nói của hắn, nàng suy nghĩ một chút liền nói: “Hay là ta giúp ngươi băng bó vết thương nhé.”
Người bên trong không trả lời.
Dương Chi liền tự mình làm, nàng xé một mảnh vải nhỏ từ y phục rồi nhẹ giọng nói với người ở bên trong: “Ngươi bị thương ở đâu, ra đây để ta băng bó.”
Người bên trong lại im lặng một lúc.
Rồi đột nhiên đưa cánh tay mình ra.
Dương Chi hơi giật mình, sau đó nhìn thấy vết chém trên bắp tay của hắn.
Máu đã làm ướt xung quanh, miệng vết thương cũng khá sâu.
Nàng bình tĩnh dùng mảnh vải trong tay băng vết thương lại cầm máu.
Sau khi làm xong thì nhẹ giọng căn dặn: “Vết thương của ngươi khá sâu, ta tạm thời băng bó trước, ngươi nhớ phải đi tìm đại phu để họ trị thương tốt hơn.”
Nàng cầm giỏ rau đứng dậy, nói: “Ta đi đây.”
Nói xong Dương Chi quay đầu rời đi.
Đống rơm sau lưng này bị một cánh tay kéo sang một bên, Kinh Thương ngồi ở bên trong, mắt nhìn bóng lưng của nữ tử đang rời đi.
Hắn dùng tay đè chặt lên vết thương rồi đứng dậy, lén lút đi theo sau lưng nàng.
Dương Chi cũng không hề hay biết, nàng bước vào nhà rồi đóng cửa lại.
Nhìn nàng đi vào một ngôi nhà, Kinh Thương nhìn tới nhìn lui một hồi thì nhớ ra.
Đây không phải là nơi tối qua Tiết Hoài hẹn hò với nữ nhân của hắn hay sao?
Nữ tử ban nãy là người đêm đó à?
Hay nhà này còn nữ nhi nào khác không?