Luôn Có Nhiều Kẻ Điên Cố Chấp Bám Lấy Tôi

Chương 28: Chủ động nhắc tới

Cố Cẩn Ca mở ra xem, ngay trang đầu tiên đã nhìn thấy một tấm ảnh dán trên đó, người trong ảnh rất quen mắt... là Lan Lịch.

Khóe môi nàng hơi cong lên, Lan Lịch so với nàng nghĩ còn thiếu kiên nhẫn hơn nhiều, lúc này mới là ngày thứ ba mà đối phương đã nhịn không được, phải đến tìm nàng.

"Nhà trường mời Lan tổng tới diễn thuyết cho các học sinh cuối cấp, cô biết em bây giờ mới học lớp 11, nên chuyện này vốn không liên quan nhiều đến em, nhưng nhà trường muốn sắp xếp một người dẫn Lan tổng tới thăm quan lại trường, Lan tổng đã nhắc đến em."

Giáo viên chủ nhiệm biết Cố Cẩn Ca là tiểu thư nhà họ Cố, nên nàng quen biết Lan Lịch cũng không có gì kỳ quái.

Chung quy đều là hào môn thế gia.

Nhưng mà Cố Cẩn Ca chỉ mới mười bảy tuổi, Lan tổng thì tuổi trẻ tài cao nhưng đã hai mươi lăm, theo lý thuyết mà nói thì hai người này chắc không phải bạn thanh mai, nhưng có vẻ quan hệ không tồi.

"Là Lan tổng chủ động nhắc tới em sao ạ?"

Giáo viên chủ nhiệm gật đầu: "Chuyện cần em làm thật ra cũng không nhiều lắm, chỉ cần em dẫn Lan tổng đi dạo quanh trường là được, bởi vì hằng năm Lan tổng quyên góp tu bổ cho trường chúng ta rất nhiều."

Tất nhiên ngày hôm ấy Cố Cẩn Ca phải tới sớm đợi Lan Lịch, cũng phải đi theo nghe cô ấy diễn thuyết.

Cố Cẩn Ca lễ phép nói: "Cảm ơn cô, em đã rõ rồi."

Chuyện này xác định không bao lâu thì toàn bộ bạn cùng lớp cũng đều đã biết, mọi người mặc dù rất tò mò chuyện vì sao Lan tổng lại chỉ định Cố Cẩn Ca nhưng cũng không ai trực tiếp đến hỏi nàng, trừ một người.

Giang Khánh Lan hiển nhiên sẽ không cố kỵ nhiều như vậy, vừa tan học đã bước tới chỗ Cố Cẩn Ca, hai tay chống lên bàn của nàng hỏi: "Tại sao Lan Lịch lại chỉ định cậu đi?"

Giang Khánh Lan và Lan Lịch xem như có quen biết, tự nhiên cũng biết đối phương là loại người gì, từ năm mười mấy tuổi đã bắt đầu hẹn hò lên giường, đối tượng còn không có ngoại lệ, đều là nữ sinh.

Tại sao Lan Lịch lại chỉ định Cố Cẩn Ca? Có phải là đang có chủ ý gì đó với nàng không?

Càng nghĩ sắc mặt Giang Khánh Lan lại càng lạnh: "Cậu và chị ta quen nhau khi nào?"

Cố Cẩn Ca cũng không buồn nhìn lên, chữ viết của nàng rất đẹp, vở bài tập viết rất chỉnh tề.

"Chuyện này thì liên quan gì đến cậu?"

"Cậu là của tôi, chuyện của cậu tất nhiên liên quan đến tôi!" Da mặt của Giang Khánh Lan thật sự rất dày, chẳng khác gì so với Dụ Lạc Cảnh trước kia.

Ngay cả câu nói này cũng vậy.

Cố Cẩn Ca không trả lời, chỉ có ngón tay cầm bút là hơi siết lại.

Lúc này, chỉ có Hệ thống mới biết ký chủ nhà nó phải tốn bao nhiêu sức lực mới có thể khống chế bản thân để không cầm bút đâm về phía Giang Khánh Lan.

Còn Giang Khánh Lan chưa truy hỏi xong, ngoài cửa đã truyền đến một giọng nói: "Chị, chị có thể ra ngoài một lát được không?"

Cố Cẩn Ca cùng Giang Khánh Lan đồng thời ngẩng đầu, nhìn qua thấy Cố Minh đang ghé vào khung cửa, cười híp mắt nhìn bọn họ.

Cố Cẩn Ca đứng lên, rời khỏi chỗ ngồi.

Giang Khánh Lan ở một bên lại nheo mắt.

Sao lúc nào cũng có kẻ chướng mắt nhảy nhót trước mặt mình thế nhỉ?

Hừ, đúng là bực mình mà.

Cố Cẩn Ca cũng không biết Giang Khánh Lan đang nghĩ gì, nhưng cho dù cho nàng có biết thì cũng sẽ không để ý.

Nàng đang nghĩ, Cố Minh đột nhiên tới đây, có thể có liên quan tới chuyện của Lan Lịch hay không.

Cố Minh vừa nhìn thấy nàng, liền tiến lên ôm, rơi vào trong mắt người khác, còn tưởng quan hệ chị em thân thiết thế nào.